NHỮNG KỲ VỌNG LỚN LAO - Trang 557

“Ái chà!” hắn hét lên, phá lên cười, sau khi lặp lại hành động đó,

“cậu nhóc bị bỏng sợ lửa! Orlick Già biết mày bị bỏng, Orlick Già biết mày
đang định lén lút đưa ông bác Provis của mày chuồn đi, Orlick Già là kẻ thù
của mày và biết mày tối nay thế nào cũng tới! Giờ tao sẽ cho mày biết thêm
một chuyện, sói, và đó là tất cả. Có những kẻ có vai trò đối với ông bác
Provis của mày y như Orlick Già đối với mày. Lão ta cứ liệu hồn với họ, khi
lão đã mất thằng táu! Lão ta cứ liệu hồn với họ, khi không ai có thể tìm ra
dù một mảnh giẻ rách từ quần áo thằng họ hàng quý hóa của lão, hay một
mẩu xương từ xác nó. Có những người không thể và không muốn để
Magwitch - phải, tao biết cái tên này! - còn sống trên cùng miền đất với họ,
và vẫn theo sát tin tức về lão khi lão còn sống ở một miền đất khác, nơi lão
không được và không nên lén lút rời khỏi để đẩy họ vào nguy hiểm. Có nẽ
chính bọn họ là những kẻ viết năm chục thứ chữ viết tay, không giống thằng
lén lút như mày, chỉ viết độc một thứ chữ. Magwitch hãy cứ liệu hồn với
Compeyson, và giá treo cổ!”

Hắn lại chĩa ngọn nến vào tôi, làm khói xộc vào mặt mũi tôi, khiến

tôi lóa mắt trong khoảnh khắc, rồi quay tấm lưng vạm vỡ lại khi để nó trở về
bàn. Tôi nghĩ tới cầu nguyện, và đã kịp nghĩ về Joe, Biddy và Herbert trước
khi hắn quay về phía tôi lần nữa.

Có một khoảng trống chừng vài foot giữa cái bàn và bức tường đối

diện. Lúc này hắn đang thõng vai đi tới đi lui trong khoảng không gian này.
Hắn toát ra sức mạnh khủng khiếp hơn bao giờ hết khi hắn cứ đi tới đi lui
như vậy với hai bàn tay thả lỏng nặng nề hai bên người, với đôi mắt gườm
gườm nhìn tôi. Tôi không còn lại chút hy vọng nào. Bất chấp cơn hối hả nội
tâm cuồng loạn, và những hình ảnh đang ào ào tuôn chảy dữ dội trong tâm
trí tôi thay cho ý nghĩ, tôi vẫn có thể hiểu rõ ràng, nếu không phải hắn đã
xác quyết rằng chỉ trong vài khoảnh khắc nữa thôi tôi chắc chắn sẽ bốc hơi
khỏi cõi đời này mà không ai hay biết, hẳn không bao giờ hắn nói cho tôi
biết những gì vừa nói.

Đột nhiên hắn dừng lại, bật nút cái chai rồi ném nó đi. Dù cái nút rất

nhẹ, tôi vẫn nghe thấy nó rơi xuống như một cục chì. Hắn nuốt chậm rãi, từ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.