NHỮNG LINH CẢM BÍ ẨN - Trang 100

sống trên thế giới. Cũng như người Ấn Độ. Rất đông. Người Ấn Độ cũng
tin có nhiều kiếp. Chị cũng nghe đồn thức ăn Ấn Độ không đến nỗi tệ,
nhiều món nêm gia vị, cả cà ri nữa. Tất nhiên, cà ri Trung Quốc vẫn ngon
nhất. Em nghĩ sao, Libby-ah? Em thích món cà ri của chị không? Nếu em
thích, tối nay chị làm cho em nhé?

Tôi lái Quan trở lại chuyện Elza.

- Thế cách tốt nhất tìm thấy bạn của Simon là gì? Người Do Thái Ba Lan

thường đến đâu?

Quan bắt đầu lẩm bẩm:
- Do Thái Ba Lan, Do Thái Ba Lan. Có thể đến nhiều nơi. Một số tin sau

khi chết chẳng có gì. Một số nói đến nơi lưng chừng, giống như phòng đợi
của bác sĩ. Một số khác đến Zion, như khu nghỉ mát sang trọng, không
người nào phàn nàn, không phải chi tiền diêm thuốc, phục vụ lại tốt. - Chị
lắc đầu rồi hỏi, - người này chết như thế nào?

- Một tai nạn trượt tuyết ở Utah. Tuyết lở. Giống như chết đuối.
- Chà! Ăn trưa sau khi lướt ván! Bụng quá đầy, chết đuối cũng chẳng lạ.
- Em không nói sau bữa trưa. Em nói là…

- Không ăn trưa? Thế thì sao lại chìm? Không biết bơi?
- Cô ấy không bị chìm! Cô ấy bị vùi trong tuyết.
- Tuyết! - Quan cau mày. - Thế sao em lại nói cô ta chết đuối?

Tôi thở dài, sắp phát điên.
- Cô ấy rất trẻ?
- Hai mốt tuổi.

- Sì! Chuyện này buồn quá. Xảy ra bao giờ?
- Khoảng một năm trước.
Quan vỗ tay.

- Sao chị lại quên chứ! Anh bạn độc thân của chị! Toby Lipski. Lipski,

nghe giống “trượt tuyết”. Cũng là người Do Thái. Chao ôi, một người âm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.