NHỮNG LINH CẢM BÍ ẨN - Trang 132

trong lần mua sắm dịp Giáng sinh hai tháng trước đây. Hồi đó, trông nó
như một trong những món quà vạn năng, như hộp phấn nhét được vào ví,
phòng khi một người nào đó, một khách hàng chẳng hạn, làm tôi ngạc
nhiên vì một món quà Giáng sinh. Nhưng năm nay, không ai làm thế.

Tôi vào phòng làm việc của Simom, lục tìm giấy gói và rubăng. Tôi tìm

thấy một cái đĩa mềm để không đúng chỗ, tận đáy ngăn kéo bên trái, nhét ở
đằng sau. Tôi định cho nó vào hộp lưu trữ của Simon thì chú ý thấy anh ghi
tên nhãn: “Tiểu thuyết. Bắt đầu: 20/2/90”. Rốt cuộc thì anh đã cố viết một
thứ có ý nghĩa với anh. Anh đã làm việc đó một thời gian dài. Tôi cảm thấy
bị xúc phạm vì anh không san sẻ chuyện này với tôi.

Lúc đó, lẽ ra tôi nên tôn trọng sự riêng tư của anh và trả lại cái đĩa.

Nhưng làm sao không đọc kia chứ? Nó là trái tim, là tâm hồn anh, có ý
nghĩa với anh. Tay run run, tôi bật máy tính, cho đĩa vào. Tôi mở file
“Chương 1”. Những chữ nhảy múa trên màn hình, rồi câu đầu tiên: Từ hồi
lên sáu, Elise đã có thể nghe một bài hát rồi chơi theo trí nhớ, một trí nhớ
được thừa hưởng của ông bà đã khuất của cô.

Tôi đọc lướt trang đầu tiên, rồi trang thứ hai. Tôi tự nhủ đây là thứ văn

chương rác rưởi, ngớ ngẩn, mất thì giờ. Tôi đọc hết trang này đến trang
khác, tự đầu độc mình. Tôi hình dung cô ta, Elza, được đầu các ngón tay
anh ta vuốt ve, đang đăm đăm nhìn anh ta trên màn hình. Tôi có thể thấy cô
ta cười mỉa tôi: “Tôi đã trở về. Chính vì thế cô không bao giờ hạnh phúc.
Lúc nào tôi cũng ở đây”.

Những tờ lịch không còn là thước đo thời gian cho tôi nữa. Sinh nhật của

Quan đã trôi qua từ sáu tháng trước, cả một quãng đời trước. Sau khi rời
bữa tiệc về nhà, Simon và tôi cãi nhau kịch liệt suốt một tháng. Nỗi đau
hình như kéo dài vĩnh viễn, nhưng tình yêu tan rã chỉ trong một giây. Anh ở
lì trong phòng làm việc, rồi đến cuối tháng Hai, anh dọn đi, cho đến nay tôi
vẫn cảm thấy lâu đến mức tôi không thể nhớ đã làm gì trong vài tuần đầu
tiên ở một mình.

Nhưng tôi đang quen dần với sự thay đổi. Không lề thói hàng ngày,

không theo khuôn mẫu, không thói quen cũ, đấy là tiêu chuẩn hiện giờ của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.