NHỮNG LINH CẢM BÍ ẨN - Trang 165

12. LÚC TỐT NHẤT ĐỂ ĂN TRỨNG

VỊT

Quan không tranh cãi mà tiến hành theo cách riêng của chị. Chị dùng

nhiều biện pháp hữu hiệu hơn, kết hợp kiểu tiếp cận cũ kỹ của Trung Quốc
với kiểu nhử mồi-rồi-giật của Mỹ.

-Libby-ah, - chị nói. - Tháng nào chúng mình đi Trung Quốc, thăm làng

chị?

- Em không đi, chị nhớ chưa?
- Ồ, phải, phải. Thế em nghĩ tháng nào chị nên đi? Tháng Chín chắc vẫn

còn quá nóng. Tháng Mười, quá nhiều khách du lịch. Tháng Mười một,
không quá nóng, không quá lạnh, có lẽ là thời gian tốt nhất.

- Gì cũng được.
Ngày hôm sau, Quan nói:
- Libby-ah, Georgie không thể đi được, chưa đủ thời gian được nghỉ

phép. Chị nghĩ hay Virgie và mẹ đi cùng chị?

- Sao lại không? Hỏi họ xem.
Một tuần sau, Quan nói:
- Ái dà! Libby-ah! Chị đã mua ba vé. Giờ Virgie nhận việc mới, mẹ có

bạn trai mới. Cả hai nói: Xin lỗi, không thể đi. Hãng du lịch cũng nói: Xin
lỗi, không hoàn lại tiền. - Chị nhìn tôi thảm thiết. - Ái dà, Libby-ah, chị làm
gì đây?

Tôi suy nghĩ. Tôi có thể giả vờ thất bại vì lề thói của chị. Nhưng tôi

không thể ép mình làm việc đó.

- Em sẽ xem có thể tìm ra ai đi cùng chị, - tôi nói cho xong.
Đến tối, Simon gọi cho tôi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.