NHỮNG LINH CẢM BÍ ẨN - Trang 277

Simon vỗ tay và huýt sáo, làm Đỗ Lili giật mình khỏi cơn ngủ gà ngủ

gật.

- Một kết thúc có hậu. Hay quá!

Đỗ Lili đứng dậy và dọn dẹp phần còn lại của bữa tiệc thịt gà. Tôi định

giúp song bà gạt đi.

- Ai kể cho chị câu chuyện này? - Tôi hỏi Quan.
Chị cho thêm hai cành củi vào bếp.

- Dân Xướng Miên ai chẳng biết. Có dễ đến năm ngàn năm, bà mẹ nào

cũng hát ru chuyện này cho con nghe, bài hát tên là “Hai con rồng”.

- Năm ngàn năm? Sao chị biết thế? Nó không thể ghi lại ở đâu đó.
- Chị biết, vì… ờ, chị kể cho em điều bí mật này nhé. Giữa hai con rồng

có một cái hang nhỏ ở thung lũng hẹp tiếp sau thung lũng này. Cái hang
nhỏ này dẫn đến hang khác, rộng đến mức em khó mà tin nổi. Trong cái
hang to ấy, có hồ đủ rộng cho một con thuyền bơi! Nước màu ngọc lam và
vàng, đẹp và chắc em chưa bao giờ được thấy. Lại còn sâu và lấp lánh nữa
chứ! Dù có quên mang đèn, em vẫn có thể nhìn thấy toàn bộ ngôi làng cổ
bên bờ hồ…

- Làng ư? - Simon xen vào. - Chị định nói là có làng thật?
Tôi muốn bảo anh lại một chuyện bịa nữa của Quan, nhưng không thể

gặp được mắt anh.

Quan hài lòng vì vẻ náo nức của Simon:

- Ờ, phải, một làng cổ. Tôi không biết đích xác là bao nhiêu tuổi. Nhưng

ngôi nhà bằng đá vẫn còn đấy. Không mái, chỉ còn tường, một con đường
nhỏ trườn vào bên trong. Trong đó…

- Gượm đã, - Simon ngắt lời. - Chị đã vào hang ấy, đã nhìn thấy ngôi

làng?

Quan nói, khá vênh váo:

- Tất nhiên rồi. Bên trong ngôi nhà bằng đá có nhiều thứ, ghế đá, bàn đá,

gầu bằng đá có quai, tạc hai con rồng. Thấy chưa, hai con rồng! Câu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.