NHỮNG LINH CẢM BÍ ẨN - Trang 278

chuyện ấy cùng tuổi với ngôi làng bằng đá. Có khi nhiều năm hơn, có khi
chưa đến dăm ngàn năm. Có khi hơn chục ngàn năm. Ai mà biết chắc được.

Tóc gáy tôi dựng đứng. Có lẽ chị đang kể về một cái hang khác.

- Có bao nhiêu người đã đến làng ấy? - Tôi hỏi.
- Bao nhiêu ư? Ồ, không biết chính xác. Ngôi nhà nhỏ lắm. Không có

quá nhiều người ở cùng một lúc được.

- Không, ý em là hiện giờ người ta có đến đấy không?

- Hiện giờ? Không, chị cho là không. Họ quá sợ.
- Vì…
- Chà, em không hiểu đâu.

- Chị nói đi, Quan.
- Thôi được! Nhưng em sợ thì không phải lỗi của chị nhé.
Simon dựa vào máy bơm nước:

- Chị kể đi.
Quan hít một hơi thật sâu.
- Một số người nói rằng đi vào bên trong, không chỉ cái hang ấy mà vào

bất cứ hang nào ở thung lũng này sẽ không bao giờ trở về. - Chị ngập
ngừng rồi nói thêm. - Trừ ma. - Chị quan sát phản ứng của chúng tôi. Tôi
mỉm cười. Simon sững sờ.

- À, em hiểu rồi. - Một lần nữa, tôi cố thu hút sự chú ý của Simon. - Đây

là lời nguyền của Xướng Miên với người nào nói đến quá khứ.

Simon đi tới đi lui.
- Chúa ơi! Nếu đấy là thật thì…

Quan mỉm cười:
- Cậu nghĩ tôi là ma thật sao?
- Ma? - Simon cười phá. - Không, không! Ý tôi là cái hang ấy là có thật.

- Lẽ tất nhiên là có thật. Tôi đã nói là tôi tận mắt nhìn thấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.