NHỮNG LINH CẢM BÍ ẨN - Trang 275

Tôi mở mắt. Dường như tôi đang quan sát quá khứ rất gần, còn hiện tại

như một giấc mơ lùi xa:

- Các đỉnh núi uốn lượn lên xuống, - tôi nói, vẽ phác trong không khí, -

Đấy là hai xương sống, đúng không? Hai chóp núi đằng trước vuốt lại
thành các núi nhỏ là hai đầu rồng, thung lũng xen giữa hai hàm rồng.

Quan vỗ vào cánh tay tôi, như thể tôi là một học sinh đọc thuộc lòng bài

địa lý:

- Một số người nghĩ: “Ồ, làng nằm ngay cạnh hàm rồng là không hợp

phong thủy, không hài hòa”. Nhưng theo chị, tất cả tùy thuộc vào loại rồng
gì. Hai con rồng này rất trung thành, có khí tốt - tiếng Anh nói thế nào nhỉ?

- Rung cảm tốt, - tôi nói.

- Phải, phải, rung cảm tốt. - Chị dịch cho Đỗ Lili những điều chúng tôi

đang nói.

Đỗ Lili cười phá rất to. Bà nói một thôi bằng tiếng Xướng Miên và bắt

đầu ngân nga: Đa, đi-đa-đa.

Quan đáp lại:

- Đi-đa-đa-đa. - Rồi chị bảo chúng tôi. - Ngồi xuống, Simon, Libby-ah.

Đỗ Lili nói chị có thể kể cho các em nghe về tình sử của rồng.

Chúng tôi như các em mẫu giáo vây quanh đống lửa trại. Cả Đỗ Lili

cũng ngả người về phía trước.

- Chuyện là thế này, - Quan bắt đầu, và Đỗ Lili mỉm cười tuồng như bà

hiểu tiếng Anh. - Ngày xửa ngày xưa, có hai con rồng đen, chồng và vợ,
sống dưới đất gần Xướng Miên. Mỗi mùa xuân tới, chúng tỉnh dậy, trồi lên
khỏi mặt đất như quả núi. Bên ngoài, hai con rồng trông như người, chỉ
khác là da đen, và rất khỏe. Trong một ngày, cả hai có thể đào một con
mương quanh làng. Nước từ trên núi xuống, chảy vào mương. Dù trời
không mưa cũng chẳng sao, vẫn đủ nước để trồng trọt. Libby-ah, em gọi
loại tưới nước, tự chảy này là gì?

- Thủy lợi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.