NHỮNG LINH CẢM BÍ ẨN - Trang 288

19. MÁI VÒM

Tôi bật dậy vì những tiếng la hét - các cô gái bị cưỡng hiếp, bị giết hoặc

cả hai! Tiếng Đỗ Lili quát:

- Gượm đã, gượm, chúng mày là đồ ăn tham.
Đàn lợn kêu ré càng to hơn lúc bà thủ thỉ:
- Ăn đi, ăn đi. Ăn cho chóng lớn.

Trước khi thư giãn, tôi ngộ ra một điều khó chịu. Trong đêm, cơ thể tôi

chắc đã bị hút về nguồn ấm áp gần nhất là Simon. Nói chính xác hơn, mông
tôi lúc này đang rúc vào vòm háng mềm dẻo của anh, và tôi nhận ra nó
đang cương cứng vào lúc sáng sớm, trước kia chúng tôi thường trìu mến
gọi là “gà trống gáy”. Chỗ của Quan trên giường trống rỗng, sờ vào chỗ
lõm đã mát lạnh. Chị bỏ lại chúng tôi lúc nào? Ồ đúng, tôi biết chị làm gì
mà, kẻ ném đá giấu tay. Còn Simon, anh ta có ngủ thật không? Hay đang
cười thầm?

Sự thực tệ hại là tôi bị kích thích. Bất chấp mọi điều tôi nghĩ trong đêm

trước, phần dưới người tôi ngứa ngáy rộn ràng, kiếm tìm hơi ấm và thèm
muốn cọ xát. Phần còn lại khao khát được thoải mái. Tôi rủa mình: Mày có
một cái hang ngu si khốn nạn! Chỉ số IQ hạng bét! Tôi trốn khỏi nỗi nguy
và nhảy tót xuống giường, bên phía Quan. Simon cựa quậy. Run rẩy trong
chiếc áo ngủ, tôi vội vã đến chân giường, nơi hôm qua tôi để hành lý. Nhiệt
độ không khí chắc chưa đến tám độ C. Bàn tay tôi lùng sục tìm quần áo ấm.

Simon ngáp, ngồi dậy và vươn vai, rồi vén màn.

- Anh ngủ ngon quá, - anh nói mơ màng, - Còn em?
Tôi rút chiếc parka và quấn lên vai. Chiếc áo cứng nhắc vì lạnh và kêu

tanh tách. Răng tôi lập cập lúc nói:

- Quanh đây có phòng tắm hoặc chậu tắm không nhỉ?

Mặt Simon có vẻ khoái trá. Anh ta ngờ điều gì chăng?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.