NHỮNG LINH CẢM BÍ ẨN - Trang 306

Simon chỉ:
- Nhìn những cái hang kia kìa! Chắc phải đến hàng trăm.

Ven tường, từ chân đến đỉnh núi có nhiều kẽ nứt và rãnh, lỗ thủng và

hang. Trông chúng như những ngăn và thùng đựng của một nhà xác khổng
lồ thời tiền sử.

- Thật không thể tin được! - Simon kêu lên. Tôi biết anh đang nghĩ đến

cái hang trong câu chuyện của Quan. Anh đi xuống một con đường mòn,
một cái rãnh thì đúng hơn, nhiều chỗ đặt chân lung lay dưới sức nặng của
anh.

- Simon, em mệt rồi. Chân em bắt đầu đau.

Anh quay lại:
- Cứ đợi ở kia. Anh đi vòng vòng khoảng dăm phút thôi. Rồi chúng ta

cùng về. Được không?

- Không hơn năm phút đấy! - Tôi hét. - Và đừng vào bất cứ cái hang nào

nhé.

Anh đang trèo xuống rãnh. Cái gì làm anh không nhớ tới hiểm nguy vậy?

Chắc là một trong những khác biệt về sinh học giữa đàn ông và đàn bà. Bộ
não đàn bà dùng cho những chức năng cao hơn và tiến hoá hơn, chúng là
nguyên nhân sự nhạy cảm, tính nhân đạo, sự lo toan của họ, trong khi đàn
ông dựa vào bản năng nguyên thủy nhiều hơn. Nhìn thấy đá, rãnh. Nguy
hiểm, ngửi hít, đi tìm. Rồi hút thuốc. Tôi phát tức vì tính bất cẩn của
Simon. Và tôi cũng phải thừa nhận rằng tôi thấy sự bất chấp hiểm nguy và
sự theo đuổi trò vui không tính đến hậu quả của anh vừa trẻ con vừa quyến
rũ. Tôi nghĩ đến loại đàn ông tôi coi là hấp dẫn: họ là những người trèo
Himalayas

4

, vượt qua những dòng sông trong rừng rậm đầy cá sấu. Không

phải vì thế mà tôi coi họ là can đảm. Họ liều lĩnh, không thể đoán trước,
khó tin đến phát tức. Nhưng giống như những làn sóng tinh nghịch và
những ngôi sao băng, họ cũng gây ra bao xúc động cho cuộc đời, nếu
không thì đời sẽ thông thường như nước thủy triều, đều đặn như hết ngày là
đến đêm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.