NHỮNG LINH CẢM BÍ ẨN - Trang 366

24. BÀI CA KHÔNG DỨT

George và Virgie vừa từ tuần trăng mật của họ ở Xướng Miên trở về. Họ

bảo tôi sẽ không nhận ra nơi đó.

- Du lịch khắp mọi nơi! - George kể. - Giờ cả làng giàu, họ bán những

sinh vật biển bằng nhựa, loại sáng trong bóng tối. Chính vì thế mà cái hồ
sáng lấp lánh đến thế. Cá và các loài cây cổ xưa sống trong nước rất sâu.
Nhưng hiện giờ không còn nữa. Quá nhiều người ước nguyện, ném những
đồng xu may mắn xuống hồ. Còn các sinh vật biển kia? Nhiễm độc, chết
phơi bụng. Các vị lãnh đạo làng cho lắp những bóng đèn dưới nước, xanh
và vàng, rất đẹp, tôi đã tận mắt nhìn thấy. Phô diễn giỏi ra phết.

Tôi nghĩ George và Virgie chọn đến Xướng Miên như một lời xin lỗi

Quan. Muốn kết hôn, George phải có xác nhận Quan đã chết hợp pháp. Tôi
vẫn có nhiều cảm xúc lẫn lộn về việc này. Tôi hình dung cuộc hôn nhân là
điều Quan muốn từ đầu. Ở mức độ nào đó, chị hẳn biết chị sẽ không về
nhà. Chị không bao giờ muốn để George suốt đời không đủ cái ăn. Tôi nghĩ
chị sẽ cười và nói:

- Quá tệ vì Virgie nấu ăn không khéo.

Tôi mất gần hai năm suy nghĩ về Quan, vì sao chị bước vào đời tôi, vì

sao chị bỏ đi. Chị đã nói đến nghiệp chướng đang đợi đã xảy ra, có thể chị
có ngụ ý gì đó. Hai năm là đủ, tôi biết, kỷ niệm sẽ dần xếp thành từng lớp.
Thế là hay, vì tôi tin sự thực không ở trong lập luận mà trong hy vọng, cả
quá khứ và tương lai. Tôi tin hy vọng có thể làm bạn sửng sốt. Nó có thể
sống lâu hơn những điều kỳ quặc chống lại nó, mọi loại mâu thuẫn và chắc
chắn bất cứ người hay hoài nghi nào cũng có lý trí dựa trên chứng cứ thực
tế.

Làm sao tôi có thể giải thích tôi có một bé gái mười bốn tháng tuổi?

Giống những người khác, tôi sững sờ khi đến bác sĩ và ông ta nói tôi đã có
thai ba tháng. Tôi sinh con chín tháng sau khi Simon và tôi làm tình trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.