NHỮNG LINH CẢM BÍ ẨN - Trang 365

Tôi lôi ra một quả trứng đen sì, rồi quả nữa, quả nữa. Tôi ôm chúng vào

ngực, chúng bở tơi, tất cả di vật quá khứ của chúng tôi rã thành bụi phấn
xam xám. Nhưng tôi không còn lo lắng nữa. Tôi biết tôi đã được nếm mùi
những gì còn lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.