Tôi lôi ra một quả trứng đen sì, rồi quả nữa, quả nữa. Tôi ôm chúng vào
ngực, chúng bở tơi, tất cả di vật quá khứ của chúng tôi rã thành bụi phấn
xam xám. Nhưng tôi không còn lo lắng nữa. Tôi biết tôi đã được nếm mùi
những gì còn lại.
Tôi lôi ra một quả trứng đen sì, rồi quả nữa, quả nữa. Tôi ôm chúng vào
ngực, chúng bở tơi, tất cả di vật quá khứ của chúng tôi rã thành bụi phấn
xam xám. Nhưng tôi không còn lo lắng nữa. Tôi biết tôi đã được nếm mùi
những gì còn lại.
1 thg 4, 2024
1 thg 4, 2024
17 thg 3, 2024