NHỮNG LINH HỒN CHẾT - Trang 344

chén đấy; người tròn thu lu quát. Kìa, vào đi chứ! Này, anh xà ích, đi theo
con đường dưới, qua khu vườn rau ấy. Fôma Lớn chạy mở rào! Đi đi, đi đi,
nó chỉ đường cho. Tôi về ngay đây.

Chân đi đất, mình mặc mỗi chiếc sơ mi, Fôma Lớn chạy trước cỗ xe qua
suốt cả làng. Ở đây, trước mỗi ngôi nhà gỗ đều có phơi những tấm lưới,
những cái lờ, những cái rớ, vì dân ấp đều làm nghề chài lưới. Rồi nó mở cái
rào chắn ra, cỗ xe đi qua các vườn rau đến một khoảng đất trống cạnh một
ngôi nhà thờ bằng gỗ, phía sau thấp thoáng những mái nhà của trang chủ.
- Cái lão Kôskariôp này khác đời thật! Tsitsikôp nghĩ thầm.
- Tôi về đây rồi; có tiếng ai nói bên cạnh.
Tsitsikôp ngoảnh lại. Người to bé kia đang đi về phía y, mình mặc một
chiếc áo dài bằng hàng Nam-Kinh màu lá cây, một cái quần rộng ống màu
vàng, cổ thắt ca vát theo kiểu Cupiđôn. Hắn ta ngồi nghiêng người trên một
chiếc xe đrôjki, người choán chật cả xe. Tsitsikôp định nói với hắn điều gì,
nhưng hắn ta đã biến đâu mất. Chiếc đrôjki lại hiện ra ở chỗ bắt được con
cá. Những tiếng quát tháo lại vang lên… Fôma Con, Fôma Lớn! Kuzma!
Đênix!
Khi Tsitsikôp vào đến thềm nhà, y rất đỗi ngạc nhiên lại thấy ông béo ra
đón và ôm y vào lòng. Không sao hiểu được ông béo làm thế nào về chóng
đến thế. Họ ôm quàng lấy nhau ba lần theo hình chữ thập, đúng phong tục
cổ truyền của dân Nga. Chủ nhân là một người phái cũ.
- Tôi xin chuyển lại ngài những lời chào của tướng công, Tsitsikôp nói.
- Tướng công nào?
- Người bà con của ngài ấy mà, tướng quân Alexanđr Đmêtriêvits.
- Nhân vật nào thế nhỉ?
- Tướng quân Bêtrisep ấy mà; Tsitsikôp đáp, hơi ngạc nhiên.
- Không biết!
Tsitsikôp lại càng lấy làm lạ.
- Sao lại thế nhỉ!... Thế mà tôi hy vọng là đang được hân hạnh tiếp chuyện
đại tá Kôskariôp…
- Không, ông đừng hy vọng. Đội ơn Chúa, nơi ông đến đây không phải là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.