NHỮNG LINH HỒN CHẾT - Trang 86

cũng đầy tàn thuốc. Người chủ bữa tiệc liền vào, áo ngủ để hở cái ngực
lông lá. Tay cầm tẩu, mồm nhấm nháp tách nước, hắn có thể làm say mê
những họa sĩ ghét những kẻ tóc uốn thật quăn, sạch sẽ hay cạo gọt nhẵn
nhụi như những hình nhân quảng cáo ở hiệu cạo.
- Thế nào, Nôzđriôp hỏi sau một hồi yên lặng, cậu vẫn không muốn đánh
để ăn bọn nông phu chết à?
- Tôi đã bảo anh là tôi không đánh, nhưng tôi muốn mua bọn nông phu ấy.
- Còn tớ thì tớ không muốn bán; chỗ bạn bè với nhau, không ai làm thế. Tớ
chẳng có cái thói ấy đâu. Tốt hơn là ta làm một ván bancô!
- Không, tôi nói với anh là tôi không đánh.
- Thế có đổi cái gì không nào?
- Cũng không.
- Thế thì, đánh một ván cờ đam vậy. Cậu được thì lấy bọn nông phu chết.
Còn tớ thì được xóa tên một lô trong tờ kê khai số đinh. Này, Porfiri, đem
bàn cờ đam ra đây!
- Vô ích: tôi không bao giờ đánh đâu.
- Nhưng có phải may rủi gì nữa đâu. Đánh cờ thì chẳng nói chuyện may,
chuyện gian gì được, phải tính toán cao thấp cơ mà. Tớ cũng thú thật với
cậu là tớ chỉ biết đánh đại khái vậy thôi. Cậu phải chấp quân tớ cơ đấy.
- Thôi! Tsitsikôp nghĩ thầm, hay là đánh với hắn. Ngày trước mình cũng
khá cờ đam, mà cái món này thì hắn không thể nào ăn gian được.
- Được, để chiều anh, tôi đánh một ván vậy.
- Tớ đặt bọn nông phu chết, còn cậu đặt một trăm rúp được chưa?
- Thế nào, một trăm rúp cơ à? Năm mươi là được rồi.
- Năm mươi thì ăn thua gì. Tớ muốn thêm vào bọn chết ấy một con chó
hạng vừa hay một cái ấn vàng có dây đeo.
- Được rồi! Tsitsikôp nhận lời.
- Cậu chấp tớ mấy quân? Nôzđriôp hỏi.
- Chẳng quân nào cả. Lại còn thế nữa cơ à?
- Ít nhất cũng cho tớ đi trước hai nước.
- Không bao giờ. Tôi cũng đánh rất thấp thôi.
- Chúng tớ biết bọn cậu đánh thấp như thế nào! Nôzđriôp nói rồi đi một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.