NHỮNG LỜI BỘC BẠCH - Trang 111

Quyển Ba

R

a khỏi nhà bà De Vercellis với tình trạng gần giống như khi bước

vào, tôi về lại nhà bà chủ trọ cũ, và ở đó dăm sáu tuần, trong thời gian
ấy sức khỏe, tuổi trẻ và sự nhàn rỗi thường khiến tính khí tôi thành
khó chịu. Tôi bồn chồn, lơ đãng, mơ mộng; tôi khóc, tôi thở dài, tôi ao
ước một hạnh phúc mà tôi không hiểu, ấy thế mà lại cảm thấy bị thiếu.
Trạng thái này không thể miêu tả được; thậm chí ít người có thể tưởng
tượng ra nó, vì phần lớn trong số họ đã phòng ngừa trước tính viên
mãn này của sự sống, vừa phiền nhiễu vừa tuyệt diệu, nó đem lại,
trong cơn say của ham muốn, một tiền-cảm giác về lạc thú. Khí huyết
bị kích thích khiến cho đầu óc tôi luôn luôn đầy những thiếu nữ và
thiếu phụ: nhưng do không cảm nhận được việc thực sự sử dụng họ,
tôi dùng họ trong tưởng tượng một cách kỳ cục vào những trò ngông
của mình mà chẳng biết làm gì hơn; và những ý tưởng ấy khiến cho
nhục cảm hoạt động một cách rất khó chịu, và may thay chúng không
hề dạy tôi tự giải thoát khỏi hoạt động này. Tôi có thể đổi mạng mình
để tìm lại được một cô Goton trong một khắc đồng hồ. Nhưng không
còn là thời kỳ mà những trò chơi con trẻ như tự chúng diễn ra. Sự hổ
thẹn, bạn đồng hành của ý thức về cái xấu, đã đến cùng năm tháng; sự
hổ thẹn ấy đã gia tăng bản tính rụt rè của tôi đến mức không sao thắng
nổi; và chẳng bao giờ, ở thời kỳ này cũng như từ đấy, tôi có thể đưa ra
được một đề nghị dâm đãng, khi người phụ nữ mà tôi đề nghị đã
không như ép tôi phải làm thế bằng những sự mời mọc trước của
người ấy, mặc dù tôi biết là người ấy chẳng hay đắn đo ngần ngại, và
gần như chắc chắn mình được coi như đã nói thì phải làm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.