NHỮNG LỜI BỘC BẠCH - Trang 228

tuổi cô; nhưng đôi mắt long lanh, thân hình thanh tú, vẻ hấp dẫn của
cô không cần sự đẫy đà để khiến người ưa. Tôi đến đó buổi sáng, và
thường cô còn ăn vận sơ sài, đầu không chải chuốt gì ngoài mái tóc
vén lên qua loa, điểm vài bông hoa gài vào khi tôi đến, và gỡ đi khi tôi
ra về để chải tóc. Tôi không sợ gì trên đời bằng một phụ nữ xinh đẹp
ăn vận sơ sài; tôi hãi sợ họ ít hơn trăm lần khi họ đã trang sức. Cô De
Menthon, mà tôi đến dạy vào buổi chiều, bao giờ cũng trang sức, và
gây cho tôi một ấn tượng cũng êm dịu như thế, nhưng khác biệt. Tóc
cô màu hung vàng ngả ánh tro: cô rất xinh xắn, rất rụt rè và da rất
trắng; một giọng rõ, đúng và dìu dặt như tiếng sáo, nhưng không dám
triển khai. Ngực cô có một vết bỏng nước sôi, mà một khăn choàng
bằng tơ lông màu lam che không quá kín. Vết này đôi khi thu hút sự
chú ý của tôi, sự chú ý chẳng mấy chốc không còn vì cái sẹo nữa. Cô
De Challes, một láng giềng khác, là một cô gái đã đến thì; cao, vóc
người đẹp, đẫy đà; cô từng rất khá. Không còn là một trang nhan sắc
nữa, nhưng là một người cần nêu lên vì vẻ duyên dáng nhã nhặn, vì
tính tình ôn hòa, vì bản chất nhân hậu. Chị cô, bà De Charly, người
đàn bà đẹp nhất Chambéry, không học nhạc nữa, nhưng cho con gái
học, cô này còn rất ít tuổi, nhưng nhan sắc mới chớm hứa hẹn sẽ sánh
ngang mẹ, nếu như tóc cô rủi thay không hoe đỏ một chút, ở tu viện
Visitation tôi có một tiểu thư bé nhỏ người Pháp, mà tôi quên mất tên,
nhưng xứng đáng có một vị trí trong danh sách những người tôi ưu ái.
Cô đã nhiễm cái giọng chậm rãi và rề rà của các nữ tu, và bằng giọng
rề rà ấy cô nói những điều rất đáng chú ý, chúng dường như không
hợp với thái độ của cô. Vả chăng, cô lười nhác, chẳng thích bỏ công
phô bày tài trí của mình, và đó là một sự ưu đãi mà cô không dành cho
tất cả mọi người, chỉ sau một hoặc hai tháng dạy dỗ và trễ nải cô mới
nghĩ ra mưu chước này để khiến tôi thành chuyên cần hơn; vì tôi chưa
bao giờ có thể tự ép mình chuyên cần. Tôi vui thích với các bài dạy
của mình khi tôi đang dạy, nhưng tôi không thích bị buộc phải đến
dạy, cũng không thích giờ giấc chỉ huy mình. Trong mọi điều tôi đều
không chịu nổi sự gò bó và tình trạng phụ thuộc, chúng có thể khiến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.