NHỮNG LỜI BỘC BẠCH - Trang 372

đạn nào, điều này khiến tôi rất mất thể diện, vì có Carrio, tôi thấy anh
hơi bị mếch lòng; và đúng là trên các tàu buôn người ta bắn đại bác
chào những người chắc chắn không bằng chúng tôi: vả chăng tôi nghĩ
mình xứng đáng được thuyền trưởng biệt đãi đôi chút. Tôi không giả
vờ được, vì điều đó bao giờ đối với tôi cũng là không thể; và mặc dù
bữa tiệc rất thịnh soạn còn Olivet tiếp đãi rất chu đáo, tôi bắt đầu vào
tiệc với khí sắc không vui, ăn ít và nói còn ít hơn. Lần chúc rượu đầu
tiên, tôi chờ đợi ít ra một loạt đạn chào: chẳng có gì hết. Carrio, hiểu
thấu tâm hồn tôi, cười vì thấy tôi làu bàu như đứa trẻ. Được một phần
ba bữa tiệc, tôi thấy một con thuyền nhỏ tiến lại gần. Thuyền trưởng
bảo tôi: “Thưa ngài, xin nói thực, ngài hãy coi chừng, kẻ địch đến
đấy.” Tôi hỏi xem ông ta định nói gì: ông ta trả lời một cách đùa bỡn.
Thuyền cập mạn tàu, và tôi thấy bước ra một thiếu nữ lộng lẫy, ăn vận
rất đỏm dáng và cử chỉ rất lanh lẹn, chỉ nhảy ba bước là đã ở trong
phòng; và tôi thấy cô ngồi cạnh mình trước khi nhận ra người ta đã đặt
tại đó một bộ đồ ăn. Cô vừa yêu kiều vừa linh hoạt, một cô gái tóc nâu
nhiều lắm là hai mươi tuổi, cô chỉ nói tiếng Ý; riêng giọng điệu của cô
đủ làm đầu óc tôi chao đảo. Vừa ăn, vừa trò chuyện, cô vừa nhìn tôi,
đăm đăm một lát, rồi reo lên: “Lạy nữ thánh Đồng trinh! Ôi! Anh
Brémond thân yêu, lâu quá rồi em chẳng gặp anh!” lao vào vòng tay
tôi, hôn lên môi tôi, và ôm tôi chặt đến ngạt thở. Đôi mắt đen to kiểu
Đông phương phóng vào tim tôi những mũi tên lửa; và, mặc dù mới
đầu hơi lãng trí vì ngạc nhiên, song khoái cảm chiếm lĩnh tôi rất
nhanh, đến mức, bất chấp những người có mặt, chẳng mấy chốc chính
cô nàng phải kiềm chế tôi; vì tôi say hay là cuồng thì đúng hơn. Khi
thấy tôi ở mức độ mà cô muốn, cô vừa phải hơn trong vuốt ve âu yếm,
nhưng không vừa phải trong nhiệt tình; và khi cô vui lòng giải thích
với chúng tôi nguyên nhân thực hay giả của toàn bộ trạng thái hăng
say ấy, thì cô bảo rằng tôi giống đến mức người ta có thể lầm với ông
De Brémond, cục trưởng thuế quan Toscane; rằng cô từng mê tít ông
De Brémond; rằng cô hãy còn mê ông; rằng cô đã rời bỏ ông vì cô là
một ả ngu dại; rằng cô đưa tôi vào thay chỗ ông; rằng cô muốn yêu tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.