NHỮNG LỐI ĐI DƯỚI HÀNG CÂY TĂM TỐI - Trang 170

không thích, cả sữa chua cũng không thèm ăn, cả pho mát tươi cũng ghét
nốt.

Sáng sáng chàng đều bận kèm học cho đứa em trai, còn nàng thì bận việc

nội trợ, - cả cái nhà này đều do mình nàng đảm đương. Nhà thường ăn trưa
vào một giờ, sau bữa trưa nàng thường rút về buồng mình trên tầng nóc,
hoặc giả nếu trời không mưa thì nàng ra vườn đặt giá vẽ dưới một cây bạch
dương, vừa đuổi muỗi vừa vẽ theo mẫu thực. Rồi nàng bước ra bao lơn, nơi
chàng thường ngồi đọc sách trong một chiếc ghế bành xiêu vẹo đan bằng
sậy sau mỗi bữa ăn trưa, đứng ở đấy, chắp hai tay ra sau lưng, đưa mắt nhìn
chàng, với một tiếng cười mát vẩn vơ:

- Có thể được biết rằng anh đang nghiên cứu những điều cao siêu gì

không đấy?

- Lịch sử cách mạng Pháp.
- Ái chà, trời đất ạ! Thế mà em không hề biết là trong nhà mình có một

nhà cách mạng!

- Còn cô, tại sao cô lại bỏ bê công việc hội họa thế?
- Em còn sắp sửa bỏ hẳn nữa cơ đấy. Em thấy rõ là mình không có tài.
- Vậy cho tôi xem một bức vẽ nào đó của cô đi.
- Thế anh tưởng là anh có am hiểu chút gì đó về hội họa sao?
- Cô tự ái ghê gớm.
- Quả cũng mắc cái tội ấy đấy...
Cuối cùng nàng đề nghị chàng hôm nào đi bơi thuyền chơi trên hồ, rồi

nàng bỗng dứt khoát nói:

- Hình như mùa mưa ở vùng nhiệt đới chúng em ở đây đã hết rồi hay sao

ấy. Ta hãy vui chơi đi. Chiếc thuyền gỗ nhà em quả tình đã khá mục nát và
đáy đã bị thủng lỗ chỗ, nhưng em với thằng Petia đã lấy cói bịt mọi lỗ thủng
lại rồi...

Ngày hôm ấy trời nóng bức, oi nồng, những đám cỏ ven bờ lốm đốm đầy

những bông hoa mao lương bé nhỏ màu vàng cũng đã bị hơi nóng ẩm ướt
hun đốt ngột ngạt và đều có vô vàn những con bướm màu xanh nhạt bay
lượn tung tăng trên ngọn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.