NHỮNG LỐI ĐI DƯỚI HÀNG CÂY TĂM TỐI - Trang 187

có học thức thuộc một dòng họ thương gia có tiếng, thì vẫn yên chí sống tại
Tveri và đang tận thu một món lợi nào đó, hệt như mọi thương gia tương tự
khác vậy. Trong ngôi nhà đối diện với thánh đường Chúa Cứu Thế, để có
thể ngắm nhìn quang cảnh Maxcơva, nàng đã thuê một căn hộ ở đầu hồi
trên tầng năm, tất cả có hai buồng, nhưng buồng nào cũng rộng rãi và bày
biện chỉnh tề. Trong căn phòng thứ nhất, chiếc đi-văng rộng kiểu Thổ Nhĩ
Kỳ chiếm một khoảng lớn, rồi đến một chiếc pianô đắt tiền mà nàng thường
tập đi tập lại đoạn mở đầu chầm chậm, tuyệt diệu mơ màng của khúc Xônát
ánh trăng
, và nàng chỉ tập đi tập lại có đoạn mở đầu ấy mà thôi. Trên chiếc
pianô cũng như trên chiếc bàn gương đều có những bông hoa đỏm dáng
khoe sắc trong những bình pha lê nhiều cạnh, mà theo lệnh của tôi, thứ bảy
nào cũng có người đem đến cho nàng những bông hoa tươi mới. Và cứ mỗi
chiều thứ bảy nào tôi đến thì bao giờ cũng thấy nàng nằm trên chiếc đi-văng
mà phía trên không hiểu tại sao vẫn treo ảnh Tolstoy đi chân đất. Nàng từ
tốn chìa tay ra cho tôi hôn rồi lơ đãng nói: “Cám ơn anh đã cho hoa...”. Tôi
còn thường đem đến cho nàng cả những hộp sôcôla, những cuốn sách mới -
của Hofmannsthal, Schnitzler, Tetmajer, Przybyszewski

(139)

- và lần nào

cũng chỉ nhận được một tiếng “cảm ơn” và một bàn tay ấm áp chìa ra như
thế, hoặc họa hoằn là một mệnh lệnh cho phép được để nguyên áo khoác
mà ngồi bên chiếc đi-văng của nàng. “Chẳng hiểu tại sao, - nàng thường
đưa tay vuốt cổ áo khoác bằng lông hải ly của tôi mà tần ngần nói, - nhưng
em vẫn có cảm giác là không có gì thơm hơn khí vị mùa đông mỗi khi anh
đem nó từ ngoài sân vào trong buồng...”. Dường như nàng chẳng thiết một
cái gì cả, kể cả hoa cả sách, cả ăn uống, cả đi xem hát, cả đi ăn hiệu vào ban
đêm ở ngoài thành phố, mặc dù những đóa hoa gửi đến cũng có thứ hoa
nàng thích có thứ không, những sách tôi đem đến, sách nào nàng cũng đều
đọc qua, sôcôla thì một ngày nàng thường ngốn hết cả một hộp, khi dùng
bữa trưa hay bữa tối nàng chén cũng không kém gì tôi, thích chén món cháo
cá tuyết sông với bánh rán có nhân ở ngoài, thích chén chim đa đa rán với
thật nhiều kem sữa. Đôi khi nàng bảo: “Em chẳng hiểu tại sao con người ta
cả đời ngày nào cũng ăn, ăn ngày ăn đêm mà vẫn không chán” - nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.