NHỮNG MẢNH ĐỜI LUÂN LẠC - Trang 66

xúc phạm đến mẹ tôi. Tôi tính trở đầu cây roi lén quất thằng lớn con một
phát vào mặt nó rồi chạy. Nhưng chơi vậy là không anh hùng. Nên tôi thả
cây roi xuống đất, đứng chống hai tay vào bạng sườn, trừng mắt, hỏi nó:

- Mày có dám chơi tay đôi với tao không?.

Trước dáng điệu hiên ngang của tôi, ánh mắt nó hơi ngạc nhiên một chút:

- A! Thằng này láo! Ông đánh cho bỏ mẹ!

Nó xông lại, tính dùng tay trái nắm cổ áo, tay phải đấm vào mặt tôi bằng cú
đấm thôi sơn của nó. Nhưng tôi nghiêng đầu cúi xuống, hai tay chạm đất,
rồi bất ngờ co chân đá vào hạ bộ nó một cái hự. Tất cả xảy ra nhanh như
chóp khiến thằng lớn con ôm bẹn ngồi xuống như một bị thịt. Cả bọn đang
reo hò chung quanh bỗng lặng ngắt, không hiểu việc gì vừa xảy ra. Tôi cúi
xuống nhặt chiếc roi, dõng dạc tuyên bố:

“Từ nay về sau, thằng nào nói động chạm tới mẹ tao thì coi chừng!”. Sau
đó tôi bỏ đi tìm đàn bò.

Đó cũng là lần đầu tiên tôi hiểu thế nào là sức mạnh của lòng căm thù.

Nhưng căm thù chỉ đẻ ra căm thù. Sau vụ hạ gục tay đàn anh trong nhóm
ngũ quái, tôi trở nên nổi tiếng trong giới học trò. Tụi nó đồn nhau là tôi có
độc cước tuyệt chiêu, hay hơn nhưng cú đá song phi của Lý Tiểu Long.

Mẹ tôi nghe tin tôi đánh nhau với mấy bọn học trò, bà tỏ vẻ không hài lòng.
Bà nói với tôi: “ Con phải đi học, Nếu ngu dốt sau này lớn lên con sẽ trở
thành quân đầu trộm đuôi cướp”.

“Con không có giấy tờ làm sao đi học?”. Tôi hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.