NHỮNG MẢNH ĐỜI LUÂN LẠC - Trang 68

được điều gì. Tạm thời, con phải học cho biết đọc biết viết, rồi hè xong, cậu
sẽ xin cho con vô trường”.

“Dạ, con sẽ cố gắng đi học”. Tôi trả lời cậu A. với nỗi tiếc rẽ là thời gian tự
do của tôi đã chấm dứt.

Lớp học vỡ lòng của ông thấy Tám đã ghi dấu ấn vào ký ức tuổi thơ tôi
những buồn vui lẫn lộn. Những chữ cái cứ nhảy múa trong đầu tôi mỗi khi
đêm về. Những cây bút chì bị đè mạnh vào trang vở tập viết, đầu bút chì bị
gãy vụn, phải gọt đi, gọt lại nhiều lần. Những lằn roi vọt, những lời dạy dỗ
của ông giáo già cố đẩy những con chữ chạy vào cái đầu hoang dại của
tôi….Vậy mà tôi học vẫn không vô. Có lẻ trong đó chỉ chứa nổi những
cánh đồng cỏ dại, những đàn bò, những trò bắn bi, đánh đáo, đá banh trên
hè phố nên không còn chỗ cho những bông hoa tươi đẹp của chữ nghĩa mọc
lên.

Về lại quê sợ mẹ tôi buồn. Còn ở lại thì học không vô. Tôi bỏ vào một
thành phố lớn ở miền Nam, sống lang thang theo kiếp bụi đời.

***

2. “Chính nỗi sợ hãi đã đẻ ra quyền lực. Nếu không có nỗi sợ hãi, quyền
lực sẽ bằng không.

Tôi thấm thía điều đó sau khi đã sống tha phương nhiều năm và sau khi đã
trở thành một tay anh chị. Dưới tay tôi có hàng chục băng nhóm và hàng
trăm tay đàn em thuộc đủ thành phần khác nhau. Tất cả liên kết nhau nhờ
được chia chat quyền lợi phân minh. Luật của chúng tôi là Luật im lặng –
Omerta, nếu không sẽ bị giết không thương tiếc. Nó giống như luật của
Mafia, nhưng trong một phạm vi nhỏ.

Vì tôn trọng luật Omerta nên tôi không thể kể nhiều về cách tổ chức và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.