NHỮNG NGÃ TƯ VÀ NHỮNG CỘT ĐÈN - Trang 131

quẹt. Cổng mở hé, trước mặt tôi lấp ló cũng một mụ già. Giống hệt cuốn
trinh thám Nga. Tôi càng hồi hộp. Mụ già ngoại năm mươi, thoáng trông
như con cáo loắt choắt, trông kĩ hơn lại giống như con me tây già, tóc hoa
râm, gầy hom hem. Mụ mặc áo lụa, viền đăng ten. Quần lụa trắng, cũng
đăng ten. Mụ nhìn tôi, rồi cất giọng: “ Anh hỏi ai?” Tôi định bỏ về. Nhưng
lại nói: “Tôi hỏi ông Phúc. Ông Phúc hẹn với mẹ tôi”. Mụ nói luôn: “Ààà
tưởng ai. Anh đến xin việc hả? Anh là con trai bà giáo hả? Vào đây”. Tôi
vào. Bà ra hiệu tôi đi trước, bà theo sau. Tôi đi đến đâu, bà tắt điện đằng
sau, đến đấy. Hành lang. Cầu thang. Tôi nhìn xung quanh rất nhanh, qua
những cánh cửa trên gác, cửa nào cũng mờ và sáng đèn, thấy đồ đạc nửa
tây, nửa tầu. Những đivăng. Câu đối. Két sắt. Tủ lạnh. Độc bình. Đôn sứ.
Tủ chè. Giá sách. Mụ già dẫn tôi vào một buồng con. Mụ nói: “Anh đợi ở
đây, một chút. Nhà tôi đang họp”. Rồi mụ đi ra, chân loẹt quẹt dép dừa.
Buồng đợi tôi ngồi nhỏ bé, xuềnh xoàng một cái giường sắt, một cái bàn
sắt, hai cái ghế cũng bằng sắt. Trên bàn có ấm chén nằm úp. Có lọ hoa
không hoa. Có cái gạt tàn, cũng bằng sắt. Chắc là nơi tiếp khách hạng
xoàng. Bởi vì phía bên kia hành lang, là phòng tiếp khách rất lớn, đang lố
nhố bóng người. Qua chiếc cửa mở, tôi thấy khói thuốc, thấy cả vài bóng
công an, vận đồng phục kaki vàng. Tôi nghĩ, có lẽ họ đang họp bảo vệ khu
phố. Thấy công an, tôi chỉ muốn về. Nhưng tôi không về, tôi châm thuốc
hút. Không khí nhà này tôi không thích, i như trong thánh kinh, tôi không
thích không khí nhà giàu. Không có nghĩa tôi thích nghèo. Nhưng cái không
khí nhà giàu làm khó ngửi. Ở dây, có mùi nhạt, mùi xác chết, có không khí
bất lương. Tôi chỉ muốn về. Vừa hay ông Phúc vào.

Ông Phúc vận thuần màu xanh công nhân. Trong nhà ông cũng đội mũ. Ông
đội mũ catket màu xanh công nhân. Trông ông như anh tài xế. Như anh bồi
bếp. Trông ông cũng như ông chủ. Ông trai tráng, râu cạo nhẵn. Chỉ hơn
bốn mươi, trẻ hơn vợ, hàng chục tuổi. Ông vào bắt tay tôi luôn. Ông nói:
“Anh là thằng Dưỡng phải không? Anh cao lớn, khác hẳn ông giáo. Nhưng
mặt thì giống ông. Hồi ông giáo bố anh còn, anh bé thế này này. Ông giáo
hiền lành, đạo đức, ai cũng quí. Tôi với ông là đồng nghiệp, nhưng tôi là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.