NHỮNG NGÃ TƯ VÀ NHỮNG CỘT ĐÈN - Trang 148

IX

Một ngày bất thường, anh Thái hẹn gặp tôi, 2 giờ chiều, ở địa chỉ X. Địa chỉ
X nằm trong một phố nhỏ, rợp mây mùa đông. Trước cửa địa chỉ X có cây
si già rễ đỏ. Tôi làm đúng lời anh Thái dặn buổi sáng: tôi dắt xe thẳng vào
cổng, không chào hỏi ai, cũng không có ai, ngoài cổng. Tôi để xe, rồi cứ thế
ẩy cửa vào, buồng ngoài không có ai. Anh Thái ngồi đợi, ở buồng trong: có
thêm một anh nữa, tuổi ngoài 30, vận bộ comlê xám, đội mũ phớt cũng
xám. Anh Thái đứng dậy giới thiệu: đây là anh Trần B, cấp trên trực tiếp
của anh. Tôi nhớ lần đầu tiên khi gặp anh Thái, tôi đã phải ngồi trên một
chiếc ghế đẩu, thấp bé nhất. Cho nên bây giờ tôi nhìn xung quanh: buồng có
một bàn và ba ghế, cao như nhau, một giường cá nhân góc tường. Mọi cửa
sổ và cửa ra vào đều đóng kín. Đèn điện bật sáng, nên phòng rất ấm. Mùi
trà thơm ngát: không phải mùi nhài, cũng không phải mùi sen. Tôi tự nhủ,
tại sao lại cần cả anh cấp trên. Biết thế này, tôi đã không mách lẻo cho đỡ
bú dù. Anh Trần B như đọc được í nghĩ tôi, anh nói: “Anh đừng ngại. Mình
nói chuyện chơi, với nhau thôi. Tôi có đọc thư, anh gửi anh Thái, cho nên
tôi đến, gặp anh. Công an là của dân, vì dân. Anh giúp chúng tôi, là rất tốt.
Thấy chuyện gì lạ, anh cứ kể đúng, không cần đặt giả thiết. Có những chi
tiết. tưởng vô nghĩa, lại giúp chúng tôi, rất nhiều. Anh đừng ngại. Anh uống
nước đi”. Tôi uống trà, thấy trà rất ngon. Tôi châm thuốc và bắt đầu kể. Tôi
nói: “Tôi làm phụ lái cho ông Phúc, đã 3 tháng. Tính tôi vốn đa nghi. Vì
nhiều việc xảy đến quá. Những điều tôi sẽ kể, có khi cũng là do cái tính tôi,
nó đa nghi. Nếu rơi vào giả thiết, các anh bỏ qua cho tôi”. Anh Trần B nói:
“Không sao. Chúng tôi có trách nhiệm, của người nghe. Anh biết gì cứ
nói”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.