NHỮNG NGÃ TƯ VÀ NHỮNG CỘT ĐÈN - Trang 206

XIII

Một ngày tím. Nhật kí tiếp tục: nội thành mùa đông thật rồi. Gió lốc nhốc
kéo, những vệt lá, những vệt bụi, những vệt gì nữa không biết, mà cứ tím
ngắt, làm láo nháo những ngã tư và những cột đèn. Là những ngã tư ngày,
những cột đèn ngày. Bây giờ 2 giờ chiều. Tôi đạp xe loanh quanh. Tôi qua
ngôi nhà ba cổng, không thấy chiếc tacxi. Cửa sổ trên gác đóng. Ông Phúc
chưa về. Tôi mong ông Phúc về, để đến đấu trí, để tôi trả thù. Tôi đạp xe
lững thững, trong đầu loáng thoáng một giả thiết. Tôi cho là ông Phúc đóng
vai quan trọng, trong nhóm tình báo. Ông Phúc đã dò biết được hai điểm tai
hại. Một, tôi có chiếc mùi soa bú dù. Hai, tôi sẽ dùng tang vật, để tấn công
Tình Bốp. Ông Phúc cũng biết: tôi tấn công mạnh, Tình Bốp sẽ ra hàng.
Tình Bốp ra hàng, sẽ khai toàn bộ mạng lưới tình báo. Ông Phúc đã họp với
đồng bọn, và bọn chúng đã quyết định, khử Tình Bốp, để bịt đầu mối. Như
vậy, trong giả thiết này, tôi không có trách nhiệm, pháp lí cũng như tinh
thần, về cái chết của Tình Bốp. Tôi vẫn ức lí sự của thằng Đoành, lúc sáng.
Luân lí của nó làm lẫn lộn cả. Là luân lí xóa nhòa. Nếu không rơi, vào ngã
tư chảy máu, thế nào tôi cũng tin, vào đạo lí thâm thúy của nó. Sau vụ này,
tôi sẽ đến nhà nó, để đánh nhau với nó. Tôi qua ngã tư chết người, nó không
giúp, lại còn quăng ra những dây rợ bố láo, làm tôi vướng cẳng. Nhưng
cũng phải thú nhận: tôi đã chủ quan, coi thường ông Phúc, tôi non tay hơn
ông Phúc. Ông Phúc đã hành động nhanh hơn tôi. Ngay cả Tình Bốp lắm
mưu mẹo, cũng tính không ra, huống hồ tôi, chưa bao giờ nhìn xa trông
rộng. Nhưng tôi cho rằng, chiếc mùi soa vẫn là một tang vật nguy hiểm, bởi
vì sau cái chết của Tình Bốp, ai đó còn đến, lục tìm ở nhà tôi. Ai đó lúc này,
chỉ là mỗi một ông Phúc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.