NHỮNG NGÀY MAI ĐẾN KHÔNG CÓ CẬU KỀ BÊN - Trang 108

“À à, tôi biết chuyện gì rồi.” Trông thái độ của tôi có vẻ bất mãn, bỗng

chốc biểu cảm trên mặt Ryu giãn ra. “Lại là vì người đang nằm ở trong
bệnh viện kia chứ gì…”

“Không hiểu sao nhưng kể từ khi đưa tiễn chị Reiko sang thế giới bên

kia, tôi cứ có cảm giác là lạ.” Tôi thành thật giãi bày những cảm xúc của
mình với Ryu.

Ryu lại nhướng đôi mày: “Lạ là lạ thế nào? Nói rõ ra xem, không nói rõ

thì tôi cũng không thể biết được đâu!”

“Không hiểu sao trong lòng tôi cứ cảm thấy nôn nao cồn cào. Mặc dù đã

biết rằng việc phải chia tay với một người nào đó rất đau khổ, nhưng tôi
không thể ngờ được thực tế việc này lại có thể làm cho mình cảm thấy khổ
sở đến mức ngắc ngoải như thế.”

Quả thực giờ đây khi thật sự trải nghiệm điều mà người ta vẫn gọi là

“chia ly”, tôi cảm thấy như thể mình đang bị tấn công bởi một cú sốc.

“Hừm. Nhưng dù sao vẫn còn có kiếp sau mà.”

“Cậu không thể hiểu được đâu Ryu. Đành rằng người ra đi trước cũng rất

đau đớn, nhưng người ở lại sẽ càng đau khổ hơn gấp trăm lần.”

Không biết anh Daiki dạo này đã có thể ngủ ngon giấc chưa? Mình rất

mong anh ấy sẽ sớm khỏe khoắn và vui tươi trở lại… Mà thực ra thì không
bao lâu nữa tôi cũng sẽ rơi vào hoàn cảnh giống y hệt như anh ấy. Tôi
không hề có một chút tự tin nào về việc mình sẽ vẫn có thể đứng vững vào
thời khắc khi mọi chuyện xảy đến.

“Thôi vớ vẩn quá. Nếu cứ ngồi đó mà nghĩ ngợi lo lắng không đâu thì tốt

nhất cậu nên chuẩn bị tinh thần để tiễn cậu Kazuya ấy đi là vừa!”

“Hả? Không phải cậu đã hứa là… sẽ cứu Kazuya hay sao?”

“Tôi không có hứa như vậy nhé, tôi chỉ bảo là sẽ thử nghĩ cách thôi.”

“Sao cậu lại có thể nói chuyện kiểu đó chứ!?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.