NHỮNG NGÀY MAI ĐẾN KHÔNG CÓ CẬU KỀ BÊN - Trang 19

đều sẽ bắt đầu bằng cái câu quen thuộc ‘Theo như những dữ liệu tớ đã
thống kê được thì…’ đó sao?”

“Ừ, đúng vậy, đúng là Sae thường hay nói kiểu thế. Tớ đã không để ý

thấy thật.”

Một học sinh chăm chỉ đến độ được bầu làm lớp trưởng của lớp như Sae,

hễ cứ mở miệng nói về bất cứ chủ đề nào là lại phải lôi những kiến thức
tiếp thu được từ môn Thống kê ra để mà áp dụng vào việc trình bày.

Tôi bất giác nhớ lại hình ảnh Sae vừa dùng ngón trỏ nâng gọng kính cận

lên trên sống mũi vừa trình bày về chuyện mình đang muốn nói.

“Khả năng quan sát của cậu tốt thật đấy Kazuya.”

Dù nghe tôi khen ngợi với giọng đầy ngưỡng mộ nhưng Kazuya lại tỏ

thái độ ngán ngẩm: “Vì đầu óc của Naeno luc nao cũng như đang ở trên
mây ấy, từ xưa đến nay điểm này vẫn không thay đổi chút nào.”

“Cậu im đi. Đầu óc tớ lơ lửng trên mây bao giờ? Không hề nhé.”

Kazuya lại nhe răng cười hì hì, rồi như chợt nhớ ra điều gì nên lại “A”

lên một tiếng sau đó hướng mắt về phía tôi.

“Mà thỉnh thoảng cậu cũng nên ghé đến xem đội bóng của trường tập

luyện đi chứ!”

“Cậu đùa đấy à? Tại sao tớ lại phải đến? Tớ mà ló mặt ra xem thì sẽ

không thể tưởng tượng nổi ánh mắt đội quân fan hâm mộ đông đảo của
Kazuya nhìn tớ như thế nào đâu.”

Bị tôi từ chối thẳng thừng như thế, Kazuya chỉ khẽ lắc đầu và đáp lại một

cách rất điềm nhiên: “Đúng là Naeno chẳng bao giờ để tâm vào chuyện gì
hết.”

“Cậu nói tào lao gì đấy, tớ có quan tâm mà. Kazuya giờ đã là thành viên

trong đội hình chính thức của đội bóng rồi nên cũng phải ý tứ thêm một
chút đi nhé.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.