NHỮNG NGÀY THỨ BA VỚI THẦY MORRIE - Trang 50

- Tha thứ

- Một đời sống có ý nghĩa.

Bản liệt kê nằm trong cặp tôi khi tôi trở lại West Newton lần thứ tư,

một ngày tháng ba vào cuối tháng Tám. Hôm ấy máy điều hoà không khí tại
phi trường Logan bị hỏng, mọi người ngồi quạt phành phạch, cau có chùi
mồ hôi trên trán, những khuôn mặt tôi trông thấy có vẻ như sắp sửa muốn
giết ai.

*

* *

Lúc đầu khoá năm thứ tư, tôi đã qua nhiều lớp Xã Hội học lắm rồi, chỉ

còn vài chứng chỉ là tôi được mảnh bằng. Thày Morrie đề nghị tôi làm một
luận án danh dự.

- Em ấy à? Viết về đề tài gì bây giờ?

- Điều gì làm cho anh thích thú". Ông nói.

Chúng tôi bàn qua bàn lại, cuối cùng chọn, trong mọi thứ, thể thao. Tôi

bắt đầu một năm trời dài đằng đẵng soạn về đề tài làm cách nào mà bóng đá
lại trở thành một nghi thức, gần như một đạo giáo, một liều thuốc phiện,
niềm đam mê của quần chúng. Lúc ấy tôi chỉ biết đấy là cái cơ hội cho tôi
gặp thày mỗi tuần một lần.

Với sự giúp đỡ của Thày Morrie, đến khoá mùa Xuân, tôi đã trình cho

ông một luận án dài 112 trang, đầy đủ tài liệu tham khảo, có chú thích cuối
trang, và được đóng bìa bằng da đen. Tôi trao cho ông với niềm hãnh diện
của thằng bé chơi banh, lần đầu tiên chạy về được hết sân nhà.

- "Có lời khen anh". Thày Morrie nói.

Tôi nhe răng cười, trong lúc ông lật từng trang của bản luận án. Tôi

nhìn chung quanh văn phòng ông. Những kệ đầy sách, sàn gỗ, tấm thảm trải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.