NHỮNG NGÀY THỨ BA VỚI THẦY MORRIE - Trang 51

trên mặt sàn, chiếc ghế bành. Tôi đã ngồi mọi nơi có thể ngồi được trong
văn phòng này.

- "Không biết đấy nhen, Mitch". Thày Morrie sửa lại kính của ông, và

lên tiếng trêu tôi. "Với việc làm như thế này, có lẽ chúng tôi phải mời anh
trở lại học Cao học”.

- “Vâng, vâng, đúng thế. ” Tôi nói theo.

Tuy là đùa, nhưng trong phút chốc cũng có màu quyến rũ. Một phần

trong tôi lo sợ phải rời đại học đường. Phần khác, lại muốn ra khỏi trường
tức thời. Đúng là sự giằng co của hai đối lực. Tôi ngắm thày Morrie đang
đọc luận án của tôi, và thắc mắc không biết thế giới bên ngoài ra sao.

CHƯƠNG XI - THÍNH THỊ PHẦN II

Chương trình truyền hình "Nightline" làm một chương tiếp theo về

thày Morrie, một phần vì chương trình đầu tiên rất ăn khách. Lần này, khi
các chuyên viên thu hình và các nhà sản xuất bước vào cửa, họ có cảm giác
thân mật, như là một phần của gia đình. Còn ông Koppel thì trông nồng ấm
hẳn. Không một ai cảm thấy bị bỏ rơi, không có cuộc phỏng vấn trước cuộc
phỏng vấn. Để hâm nóng câu chuyện, hai ông Koppel và Morrie trao đổi kỷ
niệm thời thơ ấu của hai người. Ông Koppel nói về thuở thiếu thời, lớn lên
tại Anh Quốc và ông Morrie kể chuyện ngày còn bé, lớn lên tại Bronx (New
York). Thày Morrie bận chiếc áo màu xanh dương dài tay, lúc này ông hay
cảm thấy lạnh dù rằng ở ngoài trời đang 90 độ F, nhưng ông Koppel thì cởi
áo vét và chỉ bận áo sơ mi với cà vạt cho buổi phỏng vấn. Người ta có cảm
giác như thày Morrie đã từ từ cởi từng lớp vỏ một của ông Koppel.

"Ông coi được lắm. " Ông Koppel nhận xét khi máy bắt đầu quay.

"Mọi người ai cũng bảo tôi thế. " Thày Morrie nói.

"Giọng nói của ông còn khoẻ lắm".

"Mọi người ai cũng bảo tôi thế".

"Thế làm sao ông biết mọi chuyện đang xuống dổc?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.