NHỮNG NGÀY THỨ BA VỚI THẦY MORRIE - Trang 98

- "Cô xinh đẹp lắm, cho tôi cầm tay cô nào." Janine đưa tay cho ông

cầm.

"Mitch nói cô là một ca sĩ chuyên nghiệp".

- Vâng, đúng thế. Janine đáp.

- Mitch bảo cô hát hay lắm.

- Ô - Janine cười - Không đâu, Mitch chỉ nói thế!

Thầy Morrie nhướng mày lên, "Cô hát cho tôi nghe được không?"

Từ ngày quen biết Janine, tôi đã từng nghe nhiều người yêu cầu nàng

như thế, mỗi khi người ta biết mình là ca sĩ chuyên nghiệp, họ luôn bảo:
"Hát cho chúng tôi nghe đi". Janine, rất ngại ngùng về cái tài của mình,
ngoài ra, nàng cũng là một người đòi hỏi mọi điều toàn hảo, cho nên Janine
không bao giờ hát cho ai nghe cả. Lúc nào Janine cũng lịch sự từ chối. Tôi
đoán chắc lần này cũng vậy.

Nhưng Janine đã cất tiếng hát.

Thoạt nghĩ đến nàng tôi sao lãng ngay những điều thường nhật phải

làm

Bài này của Ray Noble, một bài hát tiêu biểu của thập niên 30. Janine,

mắt nhìn thầy Morrie, cất tiếng hát nghe thật dịu êm! Hay thật! Thầy
Morrie lúc nào cũng có khả năng làm dấy lên những xúc động, thường
được dấu kín của con người. Mắt ông nhắm lại, tận hưởng từng nốt nhạc.
Giọng hát của vợ tôi vang lên trong căn phòng, và môi thầy đang nở lên một
nụ cười rạng rỡ. Dù thân thể thầy cứng đơ như một bao cát, nhưng tâm hồn
ông lại đang nhảy múa tưng bừng.

Tôi hình dung nàng trong mỗi đóa hoa ánh mắt nàng trên ngàn muôn

sao... Chỉ thoáng nghĩ về nàng thôi một thoáng nghĩ về nàng thôi người yêu
ơi....

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.