NHỮNG NGÀY THỨ BA VỚI THẦY MORRIE - Trang 96

anh tại đây." - Trong phút chốc, nàng đang nối liền với ông giáo sư già của
tôi, như thể họ quen nhau từ thời đại học. Ấy, chỉ là cảm giác của tôi thôi, vì
thật ra tôi chỉ nghe được: " Vâng ạ... Mitch có nói đến... Ồ, cám ơn thầy... "

Sau khi cúp điện thoại, vợ tôi bảo: "Chuyến sau em theo anh đi thăm

thầy".

Ấy, sự việc diễn biến như vậy đó.

Giờ đây, trong văn phòng của thầy Morrie, hai chúng tôi ngồi vây

quanh chiếc ghế dài của ông. Thầy Morrie, thật ra cũng công nhận rằng
mình có tính nịnh đầm, tán dương phái nữ. Sự có mặt của Janine, hình như
làm ông thêm sinh lực, mặc dù, đôi lúc ông cũng phải dừng lại để ho hay
dùng bô vệ sinh. Ông lật xem hình đám cưới của chúng tôi mà Janine đem
theo.

- Cô lớn lên ở Detroit à?

- Vâng ạ. Janine đáp.

- Tôi có dạy ở Detroit một năm, thời kỳ những năm 40. Tôi còn nhớ

một câu chuyện thật buồn cười lúc dạy học ở đấy.

Ông ngừng lại để sổ mũi. Thấy ông loay hoay với mảnh giấy lau, tôi

cầm dùm mảnh giấy, và ông sổ thật yếu ớt vào đó. Tôi lau nhẹ hai cánh mũi
ông, như thể một bà mẹ lau mũi cho đứa con trong xe hơi.

"Cám ơn, Mitch" Ông nhìn Janine, "Anh chàng giúp tôi nhiều,

chàng này đây!"

Janine mỉm cười.

"Còn đây, chuyện của tôi. Chúng tôi, một đám giáo sư xã hội học trong

trường thường hay chơi bài với nhau, trong nhóm cũng có các nhân viên của
các phân khoa khác, trong đó có một anh bác sĩ giải phẫu. Một đêm nọ, sau
khi chơi bài xong, anh chàng bác sĩ nói với tôi: "Tôi muốn tới lớp xem anh
làm việc. "Tôi nói: Được.

"Thế là anh ta tới thăm một trong những lớp tôi giảng dạy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.