NHỮNG NGÔI SAO EGHE T1 - Trang 158

Hai vị đại úy cùng các thượng úy trong mười lăm phút đầu tiên đã đi

đến khắp mọi chỗ trong thành.

- Các ngươi đừng sợ ! – Giọng Đôbô vang lên như sấm.

và tiếng các thượng úy gọi vang khắp nơi như tiếng vọng :

- Đừng sợ ! Hướng đạn rơi không đổi. Nơi nào đạn đã rơi thì đừng đi

qua !

Họ nói thế nhưng bản thân họ vẫn đi khắp mọi nơi.

Quả nhiên không đầy một giờ sau, chính những viên đạn đã chỉ cho mọi

người thấy những ngôi nhà, bức tường nào là nguy hiểm. Đạn làm rụng tất
cả lớp vữa trát tường, chỗ nào nhà xây bằng sa thạch thì đạn găm vào đó
nhiều đến nỗi đen cả bức tường.

Ngược lại một số tường vẫn nguyên vẹn, vẫn trắng toát. Dù đôi chỗ có

bị đạn rơi vào thì cũng chỉ do nó từ một bức tường khác nẩy sang. Tất cả
những bức tường như thế giờ đây trở thành những bức tường bảo hộ, nơi
dân thợ có thể làm việc, lính tráng có thể nghỉ ngơi.

Sự thực trong thành cũng chẳng còn nhiều bức tường như thế.

Giữa cơn giông ầm ầm đó của chết chóc, Đôbô khi xuất hiện ở pháo đài

này, lúc lại đến pháo đài kia.

Giờ đây ông đã đội mũ sắt sáng loáng, mang giáp hộ thân, giáp tay và

giáp chân; bàn tay cũng đeo găng sắt.

Chỗ này ông sai sửa lại những ụ công sự bảo vệ pháo, chỗ kia ông điều

chỉnh pháo.

- Chỉ cần bắn những cái nào chắc chắn thôi. – Ông bảo – Ta phải dè xẻn

thuốc súng, các người ạ!

Đó là điều duy nhất mà dân trong thành không hiểu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.