NHỮNG NGÔI SAO EGHE T1 - Trang 191

Mặt trời đã tỏa nắng, có thể thấy nắng qua màn khói của những khẩu đại

bác trong thành. Đôi khi một cơn gió lùa khói sang một bên, ta có thể thấy
rất đông quân địch mang khiên thép, vác những cây cờ có quả thao mạ
vàng, vẫn tràn tới với ánh sáng lấp lánh đến chói mắt.

Đôbô ngồi trên mình ngựa tế từ chỗ bị tấn công này đến chỗ khác. Nơi

này ông chỉnh hướng đại bác, nơi kia ông ra lệnh đưa thương binh đi. Ông
giục giã nạp thuốc súng và điểm hỏa. Ông cho chuyền thương, đao đến
những chỗ binh khí đã gần hết. Ông khích lệ, ngợi khen, la mắng. Ông liên
tục phất hai võ đồng của mình chạy đến chỗ đội dự bị do Mectsei phụ trách
ở trong thành.

- Một trăm người đến chỗ các lâu đài! Năm chục lên pháo đài Bôiki!

Năm chục ra Cổng Cũ!

Các đội quân cứ sau nửa giờ chiến đấu lại được thay phiên. Họ kéo

nhau về nghỉ trước hai quán rượu trong thành, mồ hôi nhễ nhại, máu me bê
bết, sặc sụa mùi thuốc súng, nhưng đầy hăng hái và hơi khoe khoang đôi
chút, họ kể cho những kẻ chưa ra chiến đấu nghe những hành động anh
hùng của họ. Nỗi khát khao được lao ngay vào chiến đấu cháy bỏng trong
những người kia. Bản thân Mectsei cũng điên người lên vì không được
chiến đấu mà phải láng cháng trên sân thành và phải bằng lòng với việc
phái toán quân này, toán quân kia đi theo lời nhắn của Đôbô, và nói với họ
những lời khích lệ:

- Số phận của Tổ quốc đang ở trên đầu thương mũi giáo của các ngươi

đấy!

Những toán quân với nét mặt đỏ bừng bừng, vội vã lao mình vào cơn

bão đang gầm thét.

Những cái thang vượt thành đã nhày nhụa máu. Quanh những cái thang,

tường thành đã trở nên màu đỏ. Dưới chân thành, xác chết và bọn tử thương
chất thành những quả đồi máu me quằn quại. Nhưng hàng ngàn và hàng
ngàn tên giặc mới vẫn la hét leo lên đống tử thi. Kên lanh lảnh, trống thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.