NHỮNG NGÔI SAO EGHE T1 - Trang 199

Bảo nó là một biệt thự đi săn có lẽ đúng hơn. Chỉ có thể dùng nó làm trốn
dung thân trong cái thời người ta còn chưa biết đến đại bác. Còn ở cái thời
xảy ra câu chuyện của chúng ta đây cùng lắm nó chỉ có thể dùng làm chỗ
nghỉ chân cho những đội quân kéo đến Eghe hoặc làm một trạm chuyển thư
tín mỗi khi Eghe bị vây hãm.

Nếu Eghe thất thủ, ngài Xonkoi Botajơ có thể lên ngựa cùng bốn mươi

chín tên lính của ngài mà đi lên các tỉnh miền bắc, đến chỗ họ hàng của
ngài - nếu quả ngài không muốn làm như Xônđi cáu tiết hoặc như Nhari
Lơrinxơ, viên đại úy thành Xônnôc, hôm mồng bốn tháng này đã một mình
đứng giữa cổng thành cự địch với cả trăm ngàn tên Thổ.

Ngài Xonkoi Bolajơ đứng trong tháp cao của thành với cái áo khoác

mùa thu có cổ, màu nâu sẫm, dài bén gót khoác trên vai, với cái mũ lông
cáo trên đầu. Ông lo lắng đưa cặp mắt xanh ươn ướt đăm đăm nhìn ngọn
núi cao đã ngăn không cho ông nhìn thấu tới Eghe. Không thể thấy Eghe thì
ông nhìn ngọn núi. Mà giả dụ có nhìn về hướng khác chăng nữa ông cũng
chỉ thấy núi mà thôi, bởi vì những quả núi đứng gần đến nỗi với một khẩu
súng tốt ông có thể bắn trúng một con nai gặm cỏ ở bất cứ sườn núi nào.

Dưới chân thành có một vài túp nhà nhỏ và con suối Eghe. Con đường

xa lộ rải đá chạy dọc ven suối.

Thế là ngài Xonkoi đứng trong tháp cao của thành mà nhìn cái hư

không.

Yên lặng bao trùm quanh ông. Chả trách ông Bolajơ nhà ta suýt ngã

ngửa khi người lính gác đứng sau lưng ông ta đột nhiên rúc một tiếng tù và.

- Có người đến. - Người lính gác nói để thanh minh khi anh ta thấy chủ

tướng giật mình vì tiếng tù và bất ngờ, giơ tay lên định tát.

- Đồ bò! – Bolajơ quát anh ta – Tao đã ở ngay đây rồi, mày còn rúc

điếc tai tao làm gì nữa!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.