NHỮNG NGÔI SAO EGHE T1 - Trang 42

Và họ đi sang mạn thành phía tây, phía nhìn xuống thành phố.

- Tường cao đến chóng cả mặt. Cái này có đến mười sải chứ không ít.

- Có lẽ còn hơn ấy chứ. Bên phía này quả thực quân Thổ sẽ không thử

thách được gì hết. Bên ngoài là đá, bên trong là đất. Nhưng bây giờ ta lên
ngựa đi. Bên phía này họa hoằn ta mới bị nguy với quân Thổ.

Họ lên ngựa và lại tiếp tục đi.

Dưới kia thành phố yên ắng và vắng tanh. Nhà thờ xứ và toàn giám mục

cao vượt hẳn lên giữa những nhà cửa khác. Ở sườn núi phía bên kia thành
phố, về hướng mặt trời lặn, là nhà thờ Thánh Mikơlôt của những giáo sĩ
dòng Aguxtin. Một dãy núi vững chãi, đỉnh cao đều đặn, bao lấy thành phố
về phía tây, cao vượt lên ngoài xa nữa là những đỉnh nhọn của dãy Matơro
màu xanh thẫm.

Ở phía tây cũng có hai pháo đài và giữa là một cổng nhỏ kiên cố.

Những người lính đang dắt ngựa ra suối. Bên kia suối, trên bãi chợ của
thành phố, một vài người đang đứng thơ thẩn quanh một đàn lợn.

- Họ vẫn còn ở đây ư ? – Gergey ngạc nhiên hỏi.

- Vẫn còn. – Đôbô đáp – Mặc dù ngày nào ta cũng nhắn xuống bảo họ

cuốn gói ngay đi. Tất cả bọn họ đều muốn bán lợn, bán bò xong đã.

Bên trong cổng thành, một trung úy người gầy, khuôn mặt rộng, đang

luyện tập cho khoảng năm chục chiến sĩ. Bọn họ dùng gươm, đầu đội mũ
sắt đã han gỉ có lưới che mặt, vai mang giáp sắt. Hai người đứng ở giữa
vòng. Người trung úy quát tháo :

- Thu về! Thu về! Con lừa, ta đã bảo khi chém xong phải thu ngay

gươm về!

Người học có vẻ chưa bao giờ ra lính. Đó là một chàng nông dân bé nhỏ

nhưng có đôi tay rất lực lưỡng và sở dĩ Đôbô phân vào toán lính Koso là chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.