NHỮNG NGƯỜI ĐI XÂY MỘNG - Trang 542

Thụy An mỉm cười khi nghe Hữu ca tụng mình. Đợi cho ông ta nói dứt câu
nàng mới cười đùa.

- Ông nhiễm cái tính nịnh đầm của người Mỹ nặng lắm...

- Cô Thụy An lầm rồi... Lầm ở chỗ cứ tưởng người Mỹ mới nịnh đầm chứ
không biết người đàn ông Việt Nam nịnh đầm còn hơn người Mỹ nhiều...

- Tôi nghe nói người đàn ông Mỹ họ nịnh đầm hay lắm. Họ mở cửa xe cho
đàn bà. Khi vào bất cứ đâu họ trịnh trọng mở cửa rồi nhường cho mấy bà
vào trước... Đi chỗ nào thời đàn bà cũng đi trước...

Hữu cười trong lúc đốt điếu thuốc.

- Cái nịnh đầm đó áp dụng vào xã hội tây phương thời được nhưng ở xứ
mình lại không được. Xứ mình đường xá đầy ổ gà, vũng nước hay phân rác
bởi vậy đàn ông phải đi trước để dò đường. Rủi có đạp phải bãi cứt gà thời
các ông đạp trước...

Thụy An bật thành tiếng cười thánh thót. Đây là lần đầu tiên Hữu mới nghe
người đàn bà nhỏ hơn mình hai mươi ba tuổi cười thành tiếng vui vẻ.

- Để tôi dẫn chứng cho cô nghe là đàn ông của mình nịnh đàn bà cao siêu
lắm chứ không tầm thường như cái vụ mở cửa đâu. Chắc cô biết bốn câu ca
dao này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.