IV
CHÚ BÉ NGẠC NHIÊN VÌ CỤ GIÀ
Gavroche bấy giờ đi đến chợ Saint Jean. Bốt ở đây đã bị tước khí giới. Nó
"liên lạc" được với đoàn do Enjolras, Courfeyrac, và Feuilly chỉ huy. Họ
được võ trang tạm đủ. Bahorel và Jean Prouvaire đã gặp họ và cùng nhập
bọn.
Enjolras có một khẩu súng săn hai nòng, Combeferre cầm khẩu súng
trường của quốc dân quân vẫn còn có số hiệu của trung đoàn, áo khoác ngoài
không cài cúc để lộ hai khẩu súng ngắn giắt ở thắt lưng. Jean Prouvaire có
một khẩu súng cũ của kỵ binh. Bahorel cầm một khẩu súng ngắn. Courfeyrac
múa một cây gậy tra gươm đã tuốt trần. Combeferre Feuilly, mã tấu trong
tay, đi đầu, vừa đi vừa hô: "Ba Lan muôn năm!"
Họ từ bên Morland lại, cổ không cravate, đầu không mũ, thở hổn hển, ướt
như chuột lột, nhưng mắt nảy lửa. Gavroche gặp họ, thản nhiên hỏi:
— Ta đi đâu bây giờ?
— Cứ đi với chúng tao, - Courfeyrac nói.
Đằng sau Feuilly là Bahorel. Chàng bước đi, hay nói đúng hơn là đang
nhảy chồm chồm lên, chàng gặp bạo động như cá gặp nước. Chàng mặc áo
gilet đỏ thẫm, miệng toàn nói việc dữ dội. Áo gilet của chàng làm một khách
qua đường mất vía, hét lên:
— Bọn đỏ đây rồi!
— Máu đỏ! Bọn đỏ! Ồ tư sản! Sợ gì mà kỳ khôi thế? Ông đây thấy hoa
mào gà đỏ ối ông cũng cóc run, thấy con bé quàng khăn đỏ ông cũng cóc sợ.
Anh tư sản kia! Anh có tin tôi hãy để cho lũ thú có sừng sợ màu đỏ.
Chàng nhìn vào góc tường ở đấy dán một tờ giấy lời lẽ hòa bình nhất thế
giới, đó là tờ thông báo của ông Tổng Giám Mục Paris cho phép "con chiên"
ăn trứng trong ngày kiêng thịt. Chàng kêu to:
— "Con chiên", con cừu đó chỉ là một cách lịch sự để nói "con tườu"
mà thôi.
Và chàng xé toạc tờ giấy. Cử chỉ này làm Gavroche phục lăn. Từ phút
này, Gavroche bắt đầu học tập Bahorel. Enjolras trách: