NHỮNG NGƯỜI KHỐN KHỔ - Trang 847

II

TẦNG ĐÁY

Ở đây lòng vô tư bay biến. Con quỷ ác hình thành lờ mờ. Ai cũng chỉ vì

mình thôi. Cái tôi không mắt ấy gào rú, tìm kiếm, mò mẫm và gặm nhấm.

Tên Ugolin

[214]

của xã hội nằm ở trong cái vực ấy.

Những cái bóng hung dữ lẩn quất, lần mò trong hố ấy, gần như thú dữ

gần như yêu ma, không hề nghĩ gì đến sự tiến hóa chung mà chúng không hề

biết, cả về ý niệm lẫn danh từ. Họ chỉ lo nghĩ đến sự thỏa thích cá nhân. Họ

hình như là vô ý thức, ở trong con người họ có một thứ xóa bỏ ghê sợ. Họ có

hai mẹ nhưng đều là mẹ ghẻ: Dốt nát và nghèo đói. Họ có một người dẫn

đường là sự thiếu thốn. Tất cả các hình thái của sự thỏa thuê ở họ đều xuất

phát từ thèm khát. Họ háu ăn một cách tàn bạo, nghĩa là họ hung tợn, không

phải như một tên bạo chúa, mà là như một con hổ đói. Từ đau khổ, những

con ấu trùng ấy chuyển sang tội ác: Huyết lệ tất nhiên, thoát thai kinh khủng,

logique của bóng tối. Cái lê la ở tầng đáy thứ ba này không phải là sự đòi hỏi

của tuyệt đối bị bóp nghẹt, đó là sự phản kháng của vật chất. Con người trở

thành mãng xà. Đói khát là điểm xuất phát; làm quỷ Satan đó là đích. Từ cái

hầm ấy Lacenaire

[215]

chui ra.

Bạn đọc vừa thấy, ở quyển bốn, một ngăn của cái tầng trên của hầm mỏ,

cái hầm mỏ lớn của chính trị, Cách Mạng và triết lý. Ở đấy, như chúng tôi

vừa nói, tất cả đều cao quý, trong sáng, xứng đáng, lương thiện. Ở đó người

ta cũng có thể lầm lẫn và có lẫm lẫn thật, nhưng cái lầm cũng đáng kính vì

nó rất dũng cảm. Tất cả công việc họ làm ở đấy, có một cái tên: Sự tiến bộ.

Bây giờ đến lúc ta nhòm vào các vực sâu khác, những vực sâu ghê tởm.

Ta phải nhấn mạnh vào điểm này, ở dưới đáy xã hội vẫn có cái hầm lớn của

tội ác, có cho đến ngày dốt nát bị xóa bỏ. Cái hầm ấy ở dưới tất cả các hầm

khác và là kẻ thù của tất cả cái khác. Đó là sự căm thù tất cả, không chừa sót

gì. Nó không biết nhà triết học là gì, con dao găm của nó chưa bao giờ gọt

bút viết. Cái đen tối của nó không có chút quan hệ nào với cái đen tối tuyệt

vời của nghiên mực. Chưa bao giờ những ngón tay của đêm tối, co cứng lại

dưới cái hầm ngột ngạt ấy, đã mở một quyển sách, hay giở một tờ báo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.