NHỮNG NGƯỜI KHỐN KHỔ - Trang 937

nóng là không đúng, thật là mất trí, cũng thật là quá trớn một cách vô lý và

ăn nói xô bồ. Chẳng hạn thấy ông là triệu phú, tôi đòi tiền, nhiều tiền, rất

nhiều tiền. Thật là không biết điều. Trời ơi! Ông giàu có thật đấy nhưng

cũng có những gánh nặng, ai chả có gánh nặng. Tôi không muốn ông phá

sản, tôi không phải là thằng ăn thịt người. Tôi không phải hạng người vì ỷ

thế mạnh mà trờ nên lố bịch, buồn cười. Này, ông này, ông cũng biết điều,

sẵn sàng chịu hy sinh về phía mình. Tôi chỉ cần hai trăm nghìn francs thôi.

Ông Leblanc không hé một lời, Thénardier nói tiếp:

— Ông xem, tôi đã pha khá nhiều nước vào rượu rồi đấy. Tôi không biết

ông giàu có đến thế nào, nhưng tôi biết ông không phải là người coi trọng

đồng tiền; một người từ thiện như ông cho một người cha nghèo túng như tôi

hai trăm nghìn francs có thấm vào đâu. Hẳn ông cũng biết điều. Ông cũng

trông thấy hôm nay tôi nhọc công như thế nào, câu chuyện chiều hôm nay tôi

xếp đặt công phu như thế nào, đẹp đẽ như thế nào, các vị ở đây đều công

nhận như thế. Tất cả công trình ấy không phải chỉ để kiếm món tiền uống

năm ba chén rượu, ăn một vài đĩa thịt bò non ở tiệm Desnoyers. Hai trăm

nghìn francs cũng đáng lắm. Cái món tiền mọn ấy, ông bỏ ra rồi thì tôi cam

đoan với ông là xong xuôi cả, ông không sợ mất một cái chân lông nào. Ông

sẽ bảo: Tôi không có hai trăm nghìn francs mang theo người. Không! Tôi

không quá quắt đâu, tôi không đòi ông có tiền ngay đây đâu. Tôi chỉ cần một

điều, ông vui lòng viết như tôi bảo đây.

Đến đây Thénardier ngừng lại rồi hắn dằn từng tiếng, vừa nói vừa mỉm

cười nhìn về phía lò than:

— Tôi xin báo trước, tôi không thừa nhận là ông không biết viết.

Một vị thẩm phán lỗi lạc của tòa án Inquisiteur

[230]

cũng không thể có

được cái nụ cười ấy. Thénardier đẩy cái bàn đến chỗ ông Leblanc, lấy một lọ

mực, một cây bút và một tờ giấy trong ô kéo vẫn để hé mở, trong đó lấp lánh

lưỡi một con dao làm bếp dài.

Hắn đặt tờ giấy trước mặt ông Leblanc và bảo:

— Ông viết đi.

Người tù bây giờ mới nói:

— Tôi bị trói thế này, ông bảo tôi viết làm sao được.

— Ừ nhỉ, - Thénardier nói - xin lỗi ông, ông nói phải.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.