NHỮNG NGƯỜI KHỐN KHỔ - Trang 938

Rồi quay lại phía Bigrenaille hắn bảo:

— Cởi cánh tay phải cho ông ấy.

Panchaud, tức là Printanier, tức Bigrenaille thi hành lệnh của Thénardier.

Khi bàn tay phải ông Leblanc được cởi trói rồi, thì Thénardier cầm bút chấm

vào lọ mực và đưa cho ông.

— Ông ơi, ông phải nhớ rằng ông ở trong tay chúng tôi, số phận của ông

do chúng tôi định đoạt, hoàn toàn do chúng tôi định đoạt, quyền lực của con

người không thể cứu ông thoát nơi đây. Và chúng tôi cũng rất khổ tâm nếu

phải dùng đến những cách xử lý cực đoan không lịch sự. Tôi không biết tên

ông, tôi không biết chỗ ở của ông, nhưng tôi báo cho ông biết là chúng tôi sẽ

trói ông cho đến khi người đưa cái thư này trở về đây. Bây giờ ông viết đi.

— Viết cái gì? - Người bị trói hỏi.

— Tôi đọc cho ông viết.

Ông Leblanc cầm bút.

Thénardier bắt đầu đọc:

— “Con gái ta…”

Người tù nhân rùng mình, ngước mắt lên nhìn Thénardier. Hắn bảo:

— Đề: “Con gái yêu của ta…”

Ông Leblanc viết theo, Thénardier đọc tiếp:

— Con đến ngay…

Thénardier ngừng lại hỏi:

— Ông gọi “con” phải không?

[231]

Ông Leblanc hỏi:

— Gọi ai?

— Còn vờ gì nữa! Con bé con, con Sơn Ca ấy.

Ông Leblanc trả lời thản nhiên như không:

— Tôi không hiểu ông muốn nói gì.

— Thôi cứ viết.

Thénardier lại tiếp tục đọc:

— “Con đến ngay, bố cần gặp con lắm. Người trao cho con mảnh thư này

sẽ dẫn con đi. Bố đợi con. Con cứ đến không ngại gì”.

Ông Leblanc đã viết tất cả như vậy. Thénardier bảo thêm:

— À quên, xóa: Con cứ đến không ngại gì đi, viết như thế nó có thể ngờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.