NHỮNG NGƯỜI KHỐN KHỔ - Trang 1163

II

NGÂY NGẤT VÌ HẠNH PHÚC VẸN TOÀN

Họ sống mơ màng, ngẩn ngơ vì hạnh phúc. Họ không để ý rằng tháng ấy

ở Paris dịch tả làm chết nhiều người. Họ dốc hết cả bầu tâm sự, to nhỏ cùng

nhau, nhưng vẫn không đi qua cái tên của nhau bao nhiêu. Marius đã cho

Cosette biết chàng mồ côi, chàng tên là Marius Pontmercy, làm luật sư,

chàng viết sách cho các hiệu sách để sống, cha chàng là đại tá, là một vị anh

hùng, còn chàng thì đã cãi nhau với ông ngoại là một người rất giàu. Chàng

cũng nói qua cho nàng biết; mình là Nam Tước. Nhưng Cosette dửng dưng.

Marius Nam Tước ư? Nàng chẳng hiểu Nam Tước là cái gì, chữ đó có nghĩa

gì. Với nàng, Marius là Marius thôi. Còn về phần Cosette, nàng cũng đã ngỏ

cho chàng biết trước kia nàng ăn học trong tu viện Petit Picpus, mẹ nàng đã

mất cũng như mẹ chàng, cha nàng tên là ông Fauchelevent, ông rất tốt, hay

bố thí cho người nghèo, nhưng bản thân thì cũng xác xơ, ông cứ lo nhịn đủ

thứ để nàng khỏi thiếu thốn thứ gì.

Có một điều lạ từ khi Marius nom thấy Cosette, thì chàng như sống ngất

ngây trong một bản hợp tấu du dương, đến nỗi cái quá khứ gần như đối với

chàng cũng vẫn xa lắc xa lơ, mờ mờ mịt mịt. Cosette nói sao thì chàng hay

vậy. Chàng cũng không buồn hỏi nàng về những việc xảy ra đêm nọ ở ngôi

nhà nát, về bọn Thénardier, về vết bỏng của ông già và thái độ kỳ lạ của ông

ta, cũng như việc ông ta bỏ trốn một cách kỳ dị. Trong khoảnh khắc, Marius

đã quên hết tất cả những điều ấy, buổi chiều chàng không biết buổi sáng

mình đã làm gì, mình ăn ở đâu, đã nói chuyện với ai. Trong tai chàng như có

tiếng ca nên chàng không còn nghe gì nữa. Chỉ khi nào thấy Cosette thì

chàng mới sống mà thôi. Một khi đã ở trên trời thì chàng quên mất cõi trần là

lẽ tự nhiên thôi vậy. Đôi bạn triền miên trong những khoái cảm tinh thần khó

tả. Người si chẳng khác người mê sảng đi lại trong lúc ngủ say.

Than ôi! Ai mà chẳng từng được hưởng thụ những điều này? Tại sao đến

một lúc nào đó chúng ta rời bỏ cái cảnh thần tiên kia, để rồi lại tiếp tục sống

cuộc sống nhân thế? Yêu là quên cả suy nghĩ. Ái tình là sự hăng hái lãng

quên mọi việc khác. Đừng đòi người ta say mê cho hợp lý! Làm gì có tiếp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.