NHỮNG NGƯỜI KHỐN KHỔ - Trang 244

XII

GÃ BAMATABOIS VÔ CÔNG RỒI NGHỀ

Ở tỉnh nhỏ, nhất là ở Montreuil Sur Mer, có một hạng thanh niên mỗi

năm gặm nhấm một ngàn rưỡi francs lợi tức cùng một kiểu cách như các cậu

công tử ở Paris tiêu hai mươi vạn francs. Đó là một hạng người vô nghĩa,

không sinh lực, ăn bám, vô dụng, có chút ít ruộng đất và nhiều cái dại dột

cộng với một ít thông minh. Vào các phòng khách lịch sự thì họ là người cục

súc, mà ở quán rượu thì họ tự cho là quý tộc. Mở miệng thì nào là “đồng cỏ

của tôi” nào là “rừng của tôi, điền tốt nhà tôi”. Họ huýt còi các cô đào trong

rạp để lên mặt ta là người thông thạo, họ gây gổ với sĩ quan để tỏ rằng mình

cũng là khách kiếm mã. Họ cũng đi săn, hút thuốc lá, ngáp vặt, uống rượu,

đánh billard, đứng xem người ta lên xuống xe, la cà chốn cao lâu tửu điếm.

Họ có một con chó để gặm xương dưới bàn và một cô nhân tình để dọn cơm

lên bàn cùng ăn. Họ tính toán chi li từng xu, họ học đòi theo thời trang

không phải lối, họ có những kiểu cách thị thành rởm. Cứ thế họ sống già đời

ngu độn, không lao động, chẳng ích gì cho đời mà cũng chẳng hại bao nhiêu.

Félix Tholomyès mà chỉ ở tỉnh nhà, chẳng biết Paris là gì cả, thì sẽ có một

kiểu người như thế.

Nếu họ giàu có hơn nữa thì người ta cho họ là kẻ sang trọng, mà nghèo

kiết hơn nữa thì là đứa ăn hại. Thật ra họ chỉ là một bọn vô công rồi nghề.

Trong đám, có kẻ bặng nhặng, có kẻ chán chường có kẻ vẩn vơ và có kẻ lố

bịch. Thời ấy, bộ cánh của một gã sang trọng là một cái cổ áo, một cái

cravate to, một chiếc đồng hồ có dây lủng lẳng đồ chơi, ba cái gilet mặc

chồng lên nhau, mỗi cái một màu, cái xanh trong cùng rồi đến cái đỏ, một

cái áo màu oliviers thân ngắn, đuôi xòe, đính hai hàng cúc bạc dày sít nhau,

chạy lên tận vai, một cái quần cũng màu oliviers nhưng nhạt hơn, đường

may ở hai ống thêm những ngấn thêu cho đẹp, từ một đến mười một nhấn

một bên, chứ không bao giờ quá và luôn luôn là số lẻ. Thêm vào đó còn có

đôi giày cao cổ gắn cá sắt ở gót, cái mũ cao, hẹp vành, mớ tóc bờm xờm, cây

ba toong to tướng và những câu bông lơn, bông phèng luôn luôn trên cửa

miệng. Đặc biệt hơn cả là bộ cựa giày và bộ râu trên mép. Bấy giờ râu mép

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.