NHỮNG NGƯỜI Ở KHÁC CUNG ĐƯỜNG - Trang 33

CHƯƠNG

IV

C

huyến xe khách Thái Bình - Hà Nội đổ khách xuống bến vào lúc

mười giờ sáng. Nhốn nháo và hối hả, mấy bà lái buôn chen lấn xuống trước
tiên. Những tải gạo, khoai tây, bu gà ùn ùn đè lên cả lưng, vai hành khách,
chen ra cửa.

Phú như bị cái đám người hỗn loạn ấy đẩy từ giữa lòng xe xuống sân bến

lúc nào không biết. Anh lắc đầu ngán ngẩm, đưa tay quệt mồ hôi rồi xách
chiếc túi vải lững thững ra đường xe điện.

- Này, anh bộ đội - Phú cảm thấy có người gọi giật giọng phía sau. Quay

lại, anh nhận ra bác tài xế già.

- Có chuyện gì thế bác? Cháu đã mua vé rồi mà.
- Không. Chuyện khác kia. Hình như anh bỏ quên một cái túi ở trên xe.
Phú ngẩn người, nhìn xuống chiếc túi vải nơi tay cầm.
- Tôi nghĩ rằng túi của anh. Cánh lái xe chúng tôi không nhầm lẫn cái gì

đâu. Lúc ở bến xe Thái Bình, cô gái đưa tiễn anh đã cố tình đẩy chiếc túi
lên phía sau anh.

Trời ơi, mình đã bảo Xoan để lại, thế mà Xoan vẫn cố tình đưa lên bằng

được - Phú thầm nghĩ và mặt anh bỗng đỏ bừng.

- Túi gạo nếp phải không hả bác? Vậy thì bác cho cháu xin.
- Bây giờ mới nhớ ra phải không? - Bác tài bỗng bật cười vỗ tay lên vai

Phú - Quà của người yêu mà chú mày cũng quên được thì tao lạ thật. Lúc
nãy một bà buôn định vơ ngay cả cái túi, tao quát cho vội thôi ngay. May
mà nhìn thấy chú mày chứ không tao lại phải mang nộp cho ban quản lí bến
thì rách việc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.