NHỮNG NGƯỜI Ở KHÁC CUNG ĐƯỜNG - Trang 40

đánh phấn, thoa môi son, ăn diện các loại quần áo đắt tiền, hợp thời trang.
Và bây giờ, ngôn ngữ, điệu bộ ở cô lại càng xa lạ.

- Tôi nói cho anh biết, anh chưa là cái đinh gì đâu nhá. Làm anh thì cũng

phải để cho người ta kính trọng. Giở cái trò găng-tơ với tôi là không xong
đâu. Tôi sẽ nói với bố, với anh Phát cấm cửa cái gái nông trường ấy, không
cho bén mảng đến cái nhà này. Riêng về phần anh, anh chẳng biết điều gì
hết. Mấy tháng vừa qua tôi với anh Phát đã làm gì cho anh, chắc anh không
thèm biết đâu. Đã kiết xác còn vô ơn thì đây cũng cho nghỉ khoẻ. Hôm qua
anh Phát bảo tôi chi ra năm chỉ để lo việc cho anh. Nhưng cái cách đối xử
của anh thì hơi đâu mà tôi ném tiền qua cửa sổ. Để mà ăn chơi bồ bịch cho
nó sướng. Mặc xác anh ở trên cái xó rừng ấy…

- Mày hãy nhìn thẳng vào mắt tao và nghe tao nói đây - Phú trừng mắt,

cố dằn giọng lại - Mọi việc của tao mày đừng có dính vào. Cái đồng tiền
mày kiếm được bằng cách buôn bán trên tàu, hãy cứ giữ lấy để ăn diện và
làm vốn để lấy chồng. Tao với mày, cách sống đã khác nhau quá rồi. Mày
đừng hợm của và quen nhìn con người qua cái lỗ của đồng tiền. Tao cũng
xin nhắc mày một lần nữa là chớ có bao giờ xúc phạm đến cô ấy. Tao sẽ
cưới cô ấy và tao cũng cóc cần cái ngữ mày phải lo cho tao...

- Cưới xin là chuyện của anh. Tôi hơi sức đâu mà dây với hủi.
Lộc giơ cánh tay quệt ngang mắt rồi ngồi thụp xuống, trút hết cả nỗi giận

dữ vào mớ chăn màn ngầu bọt xà phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.