NHỮNG NGƯỜI Ở KHÁC CUNG ĐƯỜNG - Trang 53

lối bào chữa của kẻ dỡ gạch ngói đi xây nhà riêng ấy. Nhiều kẻ làm như thế
sẽ dẫn đến cảnh kẻ xây được nhà đẹp và có người không có chỗ ở…

- Tôi biết có nhiều người lái xe như anh nhưng họ không làm giàu như

anh. Chắc anh biết bác Tài Đen, bạn của bố?

Phú kể lại câu chuyện sáng qua ở bến xe.
- Tao còn lạ gì cái lão Tài hâm ấy. Không có thằng phụ nào nó muốn đi

xe với lão. Đói dài ra mà cứ còn muốn dạy đời. Cái danh hiệu chiến sĩ thi
đua ấy của lão, bọn tao cứ coi như tờ giấy loại…

- Vậy thì tôi với anh hết cách nói chuyện với nhau rồi - Phú đứng dậy.

Anh cảm thấy mệt mỏi rã rời và không có hứng thú gì để tranh luận.

- Ở lại để tao bàn với mày dứt khoát về chuyện con Xoan.
- Việc tôi tôi lo. Anh không có chuyện gì phải tham gia vào.
- Đừng có láo - Phát bỗng đấm mạnh xuống bàn, đĩa bát nảy lên bần bật.
- Kìa anh, sao lại ầm ĩ lên thế? - Năm tất tả chạy từ bếp lên. Gương mặt

mấy đứa trẻ đầy vẻ sợ sệt thập thò sau tấm ri đô.

- Mày đừng có bỉ mặt tao. Tao thách mày lấy được vợ, nếu mày còn cái

thói lếu láo đó.

- Tôi không lếu láo mà tôi chỉ không chịu được cái lối sống của anh. Với

anh bây giờ không có gì hết, ngoài đồng tiền. Vì đồng tiền anh có thể quên
tất cả. Chắc anh đã quên hẳn anh Tựu rồi. Cái người vì anh mà bị hỏng cả
hai con mắt ấy…

- Tao đ. cần nhớ đứa nào hết - Phát gầm lên, chồm người về phía Phú -

Tao không nợ nần gì ai cả. Tám năm ở chiến trường sổ nợ của tao vẫn chưa
được trả hết. Đừng có lên mặt dạy đời. Loại người như mày không dạy nổi
ai đâu.

- Vậy thì tôi cũng không cần anh dậy tôi. Mỗi người đều có con đường đi

của mình.

Phú lùi lũi đi ra cửa. Anh hoảng hốt đứng sững lại khi con Ních bỗng

chồm lên sủa ông ổng một cách giận dữ.

*

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.