Trước sự lùng sục gắt gao của lính Đức, những người Do Thái trốn ở nhà
Gies phải sống trong bí mật tuyệt đối để không những bảo đảm mạng sống
cho mình mà còn bảo đảm an toàn cho những người đang che chở họ. Hàng
ngày trong căn phòng chật hẹp từ tám giờ rưỡi sáng cho tới sáu giờ rưỡi
chiều, tám người bọn họ hầu như không đi lại, thậm chí không một cử động
mạnh. Hai mươi bốn tiếng trong ngày, bảy ngày trong tuần, họ ở yên trong
nơi ẩn trốn với sự kiên nhẫn phi thường. Và trong khi lo sợ, chết chóc bao
trùm khắp Amsterdam, bom xuyên qua những bức tường lọt vào căn gác
nhắc nhở họ về sự khốc liệt của chiến tranh, cô bé Anne vẫn ngồi viết
những dòng nhật ký chan chứa tình cảm trong sáng, niềm hi vọng, và lạc
quan.
Anne đã viết ra những cảm tưởng đầu tiên của cô về nơi che giấu họ:
“Annex (tên Anne đặt cho căn phòng áp mái) là một nơi lý tưởng mặc dù ở
đó ẩm ướt và hơi gồ ghề, nhưng có lẽ ở Amsterdam này không có nơi ẩn
nấp nào dễ chịu hơn nơi đây”. Cô yêu cái nơi ẩm thấp và chật hẹp ấy bởi nó
che chở cho cô và gia đình khỏi nguy hiểm. Và cô ý thức được sự may mắn
của mình: “Tôi cảm thấy mình có lỗi vì được ngủ ở một nơi ấm áp trong
khi những người bạn thân nhất của tôi đang ở đâu đó, bị đánh đập, bị đẩy
xuống những rãnh nước bẩn trong đêm lạnh giá. Tôi cảm thấy sợ hãi khi
nghĩ đến những người bạn ấy giờ đây đang ở trong tay những kẻ độc ác
nhất trần đời. Tất cả chỉ vì các bạn ấy là người Do Thái”.
Thứ Hai ngày 8 tháng Mười năm 1942, Anne viết: “ Tôi nghĩ tám người
chúng tôi ở tên Annex này giống như một mảnh trời xanh bé xíu bị vây bủa
bởi những đám mây đen. Cái vòng tròn ấy cho thấy chúng tôi vẫn được an
toàn, nhưng những đám mây đen càng ngày càng xiết lại gần chúng tôi hơn
và cái vòng tròn ngăn chúng tôi khỏi nguy hiểm đang ngày càng bị thu hẹp
lại. Giờ đây bóng tối và hiểm nguy đe dọa chúng tôi, khiến chúng tôi xô
nhau tìm cách trốn thoát trong tuyệt vọng. Chúng tôi nhìn xuống dưới, nơi
người ta đang đánh nhau, chúng tôi nhìn lên trên nơi yên tĩnh và đẹp đẽ, và
trong khi đó chúng tôi bị bao vây bởi bóng tối mịt mùng như một bức