NHỮNG NGƯỜI TẠO RA HIỆN THỰC - TẬP 1 - Trang 157

Cô ấy nói chuyện thực sự giống Lou, cứ như thể cô ấy đọc được cả trong

suy nghĩ của tôi. Lou cười nhẹ nhàng. Anh ngồi xuống không nhìn tôi và
khoát tay ra hiệu cho tôi cũng làm vậy, trong khi cô chủ nhà đi lấy một cái
gì đó, hình như trong bếp.

- Elean là một cô gái hiếm gặp, anh sẽ thấy, Lou nói với tôi. Và cũng

không phải là một họa sĩ tầm thường, anh vừa nói thêm vừa nhìn cô trở ra
đem theo đường và mấy cái bánh nhỏ.

Không khí có vẻ gì đó siêu thực. Một mặt, cuộc tiếp đón này làm tôi nhớ

đến những cuộc họp mặt với bà tôi khi tôi còn nhỏ: trà, bánh. Mặt khác, tôi
không thấy cùng nỗi lúng túng khi xưa bên bà. Ngược lại, tôi thấy mình an
ổn, thư giãn. Tuyệt. Cứ như thể tôi đã biết Lou và Elean tự thuở nào. Một
làn hương liệu ngọt ngào nhuộm thấm không gian, hòa với hương trà. Ánh
sáng từ một giếng trời rọi sáng cả gian phòng. Tôi có cảm giác đi lùi thời
gian, ở trong một thời khác, với những người bạn quen biết đã từ lâu.

- Marc muốn học vẽ, Lou bắt đầu, cầm lấy tách trà Elean đưa cho anh.
- Ồ thế à, cô nói và mỉm cười như không hề ngạc nhiên gì cả. Và ý tưởng

xán lạn này từ đâu ra?

Tôi có bị ảo giác chăng, hay đúng là tôi từng nghe Lou hỏi cũng đúng

câu này... Tôi làm như không thấy gì lạ cả.

- Tôi tin rằng ý tưởng này đã ở trong đầu tôi từ lâu lắm rồi, và Lou đã

giúp tôi nhận thức được nó.

- Anh đã từng vẽ chưa? cô hỏi tôi.

- Chưa hề bao giờ, tôi vừa trả lời vừa cười, lòng hơi bẽn lẽn. Tôi biết là

tôi muốn vẽ, tôi biết tôi muốn vẽ để làm gì, nhưng tất cả những điều này
mới đến...

- Đó là con đường của anh, cô ngắt lời tôi.
- Con đường của tôi? Tôi không biết nữa... tôi nghĩ vậy. Nói cho cùng, ý

này đã đến trong đầu tôi.

- Được, tôi sẽ giúp anh, nếu anh muốn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.