NHỮNG NGƯỜI TẠO RA HIỆN THỰC - TẬP 2 - Trang 113

41

Tôi đang cùng vẽ với Elean thì việc ấy xảy đến.
Lehya thì ngồi trong chiếc ghế bành cũ màu xanh của tôi. Nàng nhìn

chúng tôi một cách lơ đãng, bận bịu với những suy nghĩ khác.

Đầu tiên, tôi vẽ một cách khó khăn. Tôi có cảm giác tinh thần mình tê

liệt. Điều đó thậm chí làm tôi thấy sợ, cứ như thể mọi sáng tạo đã bỏ tôi mà
đi… Nhưng ngồi sau tôi, Lehya đã chỉnh những suy nghĩ của tôi chỉ bằng
vài lời “ý tưởng sáng tạo có phải từ anh mà đến đâu!”. Đơn giản và trực
tiếp. Thực thế, tôi quên mất điều đó. Câu nói đó làm thư giãn điều gì đó
trong tôi, và máy móc bên trong bắt đầu khởi động. Cứ như bếp lò được
thông vậy!

Sau khoảng một tiếng rưỡi, Elean đến vẽ cùng tôi, không nói một lời. Đó

là lần đầu tiên chúng tôi cùng vẽ. Tôi đã mơ thấy điều này từ nhiều năm
trước. Tôi đã không còn là con người thuở xưa, nhưng sự hạnh phúc thì vẫn
ở đó, dù dĩ nhiên có hơi khác một chút. Yên ả hơn. Rộng lượng hơn.

Một trái cầu ánh sáng đã hình thành bao lấy ba chúng tôi, tôi hầu như

thấy rõ nó. Nó làm tôi nghĩ đến một kiểu máy giúp tập trung năng lượng.
Thật đấy chứ, những nghệ sĩ là những cục pin thực sự có tần số riêng, năng
lượng riêng, có thể nạp để rồi lại phát. Và đây, chúng tôi đang hoạt động
hết mình, mọi thứ cứ là sôi sục trên mặt tranh…

Tôi nghĩ những nhà điêu khắc, những vũ công, ca sĩ hay nhạc sĩ… cũng

thế - tất cả những người gọi lên một thực tại vô hình, và biến nó thành cụ
thể hữu hình, trong sự hạnh phúc của tất cả những người chia sẻ cùng tần
số, cùng nhu cầu, cùng sự khát khao.

Rồi đến một lúc, dường như năng lượng trở nên quá tải. Dễ chịu, nhưng

rất rõ là quá tải. Tôi lập tức nghĩ đến Lou.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.