NHỮNG NGƯỜI TẠO RA HIỆN THỰC - TẬP 2 - Trang 115

42

- Ôi, Mặt trời sao lại xuống Trái đất này mà chi, nơi người ta thiêu cháy

những kẻ dám mang ánh sáng?

Mắt Jonathan giật nhẹ. Giọng nói vừa cất lên không phải giọng anh. Một

giọng phụ nữ… Tâm hồn anh đã đi du hành.

Anh đã quay Ý định của mình về phía Âm của Nguồn. Nơi đó có một

sức mạnh khiến cả cơ thể anh run rẩy.

- Ai chia cắt, ta sẽ nối liền, – một giọng nam trả lời.
Đầu Jonathan quay thật mạnh về phía phải. Cử chỉ vừa rồi hết sức bạo

lực, nhưng may mắn thay, cả cơ thể anh tràn đầy một năng lượng có khả
năng đệm cho anh cú đó.

Đầu anh lại quay về phía sau và phía trái. Khuôn mặt Jonathan biến đổi

cực nhanh khiến ai quan sát thấy sẽ phải rất ngạc nhiên. Đôi mi mắt khép
toát ra một sự kiêu hãnh cao vời, gần như quý tộc, một điều vốn không có ở
nhà khảo cổ.

- Ta chia cắt cái Cũ để sinh ra cái Mới, – giọng nữ nói. Sinh ra…
- … trưởng thành và chết đi, ta nắm trong tay điều đó, – phần Nam của

Nguồn nói tiếp, lại khiến đầu Jonathan quay về bên phải.

Sau một đỗi, hai mặt cuối cùng mới hòa vào nhau, cuối cùng cập nhật

được quan điểm chung. Những hình ảnh phân chia tế bào bừng sáng trước
mắt Jonathan; anh nhận ra được cùng lúc đó cái Toàn thể, mục tiêu của tất
cả những tế bào: một hoạt động hợp nhất, sự hợp tác nhịp nhàng, hướng
đến sự lớn lao mà từng tế bào riêng biệt không thể tự thực hiện được. Một
mức độ tồn tại tối hậu vượt quá tất cả những gì có thể tưởng tượng được, là
kết quả của sự kết nối của hàng tỉ hàng tỉ trí thông minh nhỏ bé: một con
người! Là hình ảnh vi thể của một vũ trụ phi thường.

Hơi thở của Jonathan yên ả dần, đôi mắt nhắm chặt bình thản. Có vẻ anh

đã bình yên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.