NHỮNG NGƯỜI TẠO RA HIỆN THỰC - TẬP 2 - Trang 240

75

Người bác sĩ ký bản báo cáo và đưa cô, không nói một lời. Ông già áo

trắng cũng có óc hài hước. Cuối buổi giao ban hồi nãy ông đã nói với đồng
nghiệp: “Bà Farelle đây sẽ đi chơi Antilles mười lăm ngày, tôi đồng ý rồi.
Sau đó bà ấy đi đâu nữa thì có trời mà biết!”

Người phụ nữ cầm phong bì chứa tờ giấy cho phép của bác sĩ với vẻ thỏa

mãn. Cả một đời bệnh tật đã dạy bà tính kiên cường. Khi còn nhỏ tí cô đã
thường nằm liệt giường, nhìn bạn bè mình đang chơi đùa phía bên kia
khung cửa sổ. Cha mẹ cô luôn dạy rằng cô đừng để cho thể chất đè bẹp tinh
thần của mình.

“Con không phải chỉ gồm những phần mà con nhìn thấy được đâu. Tinh

thần mạnh hơn tất cả.” Cha đã miệt mài lặp lại với cô như vậy. Mà cơ thể
cô cũng cứng đầu ra phết, nó nhất định cứ bệnh hoạn rề rề... Ngay từ lúc
mẹ cô sinh cô ra mọi chuyện đã không bình thường rồi: thai ngoài tử cung,
cố gắng giữ thai mãi đến tháng thứ năm, mổ lấy thai... Trường Y dạy các
loại bệnh gì thì hầu như cô đều nếm trải cả rồi! Thậm chí đến năm ngoái cô
rơi hẳn vào hôn mê trong suốt ba tháng trời, mà không ai hiểu vì sao. Trước
đó vài ngày, tự nhiên cô thu xếp đồ đạc về ở cùng cha mẹ ruột, một chuyện
khá kỳ khôi đối với một phụ nữ bốn mươi tuổi. Rồi cô rơi vào hôn mê ở đó.
Chứ nếu cô còn ở nhà mình thì chắc chắn đã chết mà không ai hay. Bản
năng sinh tồn, có lẽ vậy, – cô nghĩ.

Hầu như lúc nào cô cũng biết trước được cơn bệnh sẽ tới.
Một ngày, bác sĩ bảo cả nhà cô rằng tình thế hoàn toàn tuyệt vọng rồi.

Ngay chiều hôm đó, cô ra khỏi hôn mê. Lúc nào cô cũng thế, sợt qua cái
chết, rồi quay trở lại.

Bây giờ thì cô lại bị ung thư. Đã di căn khắp nơi. Từ xương ống chân,

ung thư lan lên, vô cùng nhanh chóng. Họ nói rằng cô còn sáu tháng. Dễ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.