“Thằng bé tội nghiệp, nó đã mệt lử với việc ngủ và khóc la. Mình đắp
chăn cho nó rồi đi đến chỗ Meg để an ủi.” John nghĩ, đi nhẹ đến cạnh
giường, hi vọng sẽ nhìn thấy người thừa kế bướng bỉnh của anh đã ngủ.
Nhưng không, vì khi ông bố lén nhìn thì mắt Demi mở ra, chiếc cằm nhỏ
bé bắt đầu rung, và cậu đưa tay lên, nói với một tiếng nấc ăn năn:
– Bây giờ coong ngụ.
Ngồi trên bậc thang, bên ngoài, Meg ngạc nhiên trước sự im lặng kéo dài
tiếp theo tiếng rên. Sau khi tưởng tượng tất cả những chuyện không hay vô lí
nhất, cô đi nhẹ vào phòng, để được an tâm. Demi nằm đấy gần như chìm vào
giấc ngủ, không phải trong tư thế của chim đại bàng vỗ cánh thường ngày,
mà nằm cuộn tròn khuất phục trong vòng tay của bố cậu và giữ các ngón tay
của bố như thể cậu cảm thấy là công lí đã được thực hiện một cách khoan
dung. Một cậu bé buồn hơn và ngoan hơn đã đi vào giấc ngủ. Bị giữ chặt
như thế, John đã chờ đợi với sự nhẫn nại của phụ nữ cho đến khi bàn tay bé
nhỏ thả lỏng ra. Và trong khi chờ đợi, anh chìm vào giấc ngủ, mệt mỏi bởi
cuộc vật lộn với cậu con trai hơn là vật lộn với công việc trong ngày.
Khi Meg đứng đấy nhìn hai gương mặt trên chiếc gối, cô mỉm cười rồi
bước đi nhẹ nhàng, tự nhủ:
– Mình không cần phải lo lắng là John sẽ quá nghiêm khắc với các con
của mình: anh ấy biết rõ nên làm thế nào với chúng, và sẽ là một trợ giúp
đắc lực cho mình vì Demi đã trở thành quá nặng nề đối với mình.
Khi John xuống dưới nhà, anh nghĩ là sẽ nhìn thấy một cô vợ tư lự hoặc
đầy trách móc, nhưng anh ngạc nhiên một cách dễ chịu khi thấy Meg đang
bình thản trang trí một cái mũ, và anh được chào đón với lời yêu cầu đọc
cho cô nghe một cái gì đó về cuộc bầu cử, nếu như anh không quá mệt.
Ngay lập tức John nhận thấy một cuộc cách mạng đã xảy ra. Nhưng anh
khôn ngoan không hỏi vì biết rằng Meg nhỏ bé thường thổ lộ mọi thứ. Cô
không thể giữ được bí mật cả khi để cứu lấy mạng mình. Rồi anh sẽ biết sự
thật ngay thôi. Anh nhã nhặn đọc một bài xã luận dài rồi giải thích một cách
rõ ràng nhất. Trong khi đó Meg cố gắng tỏ ra thật quan tâm, hỏi những câu
hỏi thông minh và cố giữ không cho tư tưởng của cô nhảy từ hiện trạng nhà