NHỮNG NGƯỜI VỢ TỐT - Trang 190

còn nữa, tiếng la hét của cậu cũng nhỏ đi và kết thúc bằng một tiếng rên.
Thường thì sự luyện giọng này thắng được Meg. Nhưng John ngồi đấy
không nhúc nhích như thể không nghe thấy gì. Không một lời dỗ ngọt,
không đường, không tiếng hát ru, không được kể chuyện; cả ngọn đèn cũng
đã tắt, chỉ có ánh hồng của lửa là rọi sáng một chút cái màn tối đen mà Demi
nhìn thật tò mò hơn là sợ hãi. Cách làm mới này cậu không thích lắm và cậu
gào lên khiến cho bà mẹ rất khổ sở, khi cơn giận dữ của cậu giảm xuống, và
kẻ chuyên quyền bị cầm giữ nhớ lại sự yếu ớt của người phụ nữ nô lệ. Tiếng
rên khóc sau tiếng la hét giận dữ đi thẳng vào tim Meg. Cô chạy vội lên và
nói cầu khẩn:

– Anh hãy để em ngồi lại với nó, bây giờ thì nó sẽ ngoan. – Meg nói.
– Không đâu em yêu. Anh đã bảo nó là nó phải đi ngủ, như chính em

cũng đã nói với nó, và nó phải ngủ, cả khi anh phải ngồi đây suốt đêm.

– Nhưng nó sẽ phát ốm mất vì khóc la! – Meg than thở vừa tự trách mình

đã bỏ rơi cậu con trai.

– Dĩ nhiên là không sao! Nó quá mệt nên sẽ ngủ thiếp ngay và câu

chuyện sẽ kết thúc. Nó sẽ hiểu là nó phải biết vâng lời. Em đừng xen vào, để
anh lo liệu tất cả.

– Nó là con của em, và em không muốn đầu óc nó bị hỏng đi vì sự

nghiêm khắc quá độ!

– Nó là con anh và anh không muốn tính tình của nó bị hỏng đi vì ta quá

độ lượng! Em đi xuống dưới nhà đi, em yêu, và hãy để anh ở lại với nó.

Khi John nói với giọng đó thì Meg luôn vâng lời và không bao giờ hối

tiếc sự ngoan ngoãn của mình.

– Em van anh, hãy cho phép em hôn nó một lần thôi, John à.
– Dĩ nhiên. Demi, hãy chúc mẹ ngủ ngon đi con rồi để mẹ đi nghỉ. Mẹ rất

mệt vì suốt cả ngày lo cho các con.

Meg luôn quả quyết là nhờ chiếc hôn mới có được sự thành công. Demi

bình tĩnh dần và nằm trên giường của cậu mà không động đậy nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.